TƯỢNG NGÔN PHÁ NGHI

NGỘ NGUYÊN LÃO NHÂN trước

Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ dịch


» MỤC LỤC » Quyển Thượng | Quyển Hạ | Phá nghi thi | Huyền tẫn chân khiếu thuyết | Tu chân yếu quyết

 

PHÁ NGHI THI

Thất ngôn Tuyệt Cú Ngũ Thập thủ

Bài 1: Ly thế

Thế sự thiên ban câu bất chân,

Tục duyên ân ái tối thương thân.

Nhất đao lưỡng đoạn vô khiên xả,

Giải thoát tràng trung tác cá nhân.

Thế gian muôn chuyện đều sai lạc

Tục duyên ân ái rất hại người,

Một dao chém đứt không luyến tiếc

Thành người giải thoát giữa cảnh đời

 

Bài 2: Luyện Thụy 煉 睡

Thiểu thụy nguyên phi luyện Thụy Ma,

Vong sôn, phế tẩm trảm đằng la.

Chư duyên tảo khứ tâm thanh tĩnh,

Trú dạ trường miên, phạ thậm ma?

Ít ngủ phải đâu luyện Thụy Ma,

Quên ăn, bỏ ngủ trảm đằng la.

Trong dạ khinh thanh vô nhất vật,

Đêm sẽ ngủ say, sợ chi mà.

 

Bài 3: Công hành

Tu hành tích đức, tối vi tiên,

Công đại hành thâm, cảm động Thiên.

Khả tiếu ngu nhân duy lợi kỷ,

Vô công, thiểu hạnh, tưởng thành tiên.

Tu hành: tích đức việc đầu tiên,

Công quả càng nhiều sẽ động Thiên

Nực cười kẻ dốt chuyên lợi kỷ

Không công, thiểu hạnh tưởng thành tiên.

 

Bài 4: Kim đơn 金 丹

Tiên Thiên bản tính hiệu vi Đơn,

Bát quái lô trung luyện tác đoàn.

Cử thế mê đồ tầm ngoại dược,

Thôn san, vọng tưởng thượng vân đoan.

Tiên Thiên Bản Tính ấy Kim Đơn,

Mượn lò thân thể luyện thành toàn.

Những kẽ u mê tìm ngoại dược,

Ăn vào, mơ tưởng cưỡi mây ngàn.

 

Bài 5: Nguyên quan 元 關

Nguyên quan nhất khiếu thiểu nhân tri,

Hoảng hốt yểu minh hàm Lưỡng Nghi.

Thuận khứ lưu qui phiền não lộ,

Nghịch lai tiện thị thánh hiền ki.

便

Một khiếu Huyền Quan ít kẻ hay,

Hoảng hốt tra minh, đủ Lưỡng Nghi.

Nếu theo chiều thuận là phiền não,

Còn như đi ngược: Thánh Hiền ki.

 

Bài 6: Thức Thần 識 神

Tư lự tinh linh hiệu Thức Thần,

Luân hồi chủng tử đới căn trần.

Ngu mê câu bả Du Hồn lộng,

Đáo để thùy năng kiến chủ nhân.

Tư lự hay ho, chính Thức Thần,

Ấy giống Luân Hồi nặng Căn Trần,

Kẻ ngu đều bị Du Hồn gạt,

Biết đến bao giờ thấy Chủ Nhân.[1]

 

Bài 7: Dương Tinh 陽 精

Dương Tinh nhất điểm bí hình sơn,

Nhận đắc Chân thời khả Trú Nhan.

Phi tại Tâm trung, phi tại Thận,

Bất không bất sắc ẩn Nguyên Quan.

Dương tinh một điểm dấu nơi đầu,

Nhận được điều này sẽ Sống Lâu.

Không ở nơi Tim không nơi Thận

Không phải Sắc Không, chính Huyền Quan.[2]

 

Bài 8: Tiên Thiên Khí 先 天 氣

Tiên Thiên Nhất Khí tại Hồng Mông,

Vô tượng vô hình bất lạc không.

Nhận đắc Sinh Sơ Chân Diện Mục,

Phương tri Ngã hữu Chủ Nhân Ông.

Tiên Thiên Nhất Khí tại Hồng Mông,

Không tượng không hình, chẳng phải Không,

Ấy chính Bản Lai Chân Diện Mục,

Thế là biết được Chủ Nhân Ông.[3]

 

Bài 9: Tiên Hậu Thiên先 後 天

Vị sinh thân xứ hiệu Tiên Thiên,

Nhất xuất đầu lai Khí Chất liên.

Tiên Thánh Hậu Nhân phân lưỡng lộ,

Tu đương tử tế biện thiên toàn.

Khi chửa Sinh Người gọi Tiên Thiên,

Vừa ló đầu ra: Khí Chất liền,

Tiên thánh Hậu Nhân chia hai nẻo,

Hãy suy cho kỹ thấy được liền.[4]

 

Bài 10: Thủ Kinh 首 經

Thủ Kinh bản thị Tiên Thiên bảo,

Hoảng Hốt, Yểu Minh Chân Nhất Tinh.

Thuần bạch vô tì thanh tịnh vật,

Hưu tương trọc huyết mạo an danh.

Thủ Kinh ấy chính Tiên Thiên bảo.

Cũng còn gọi là Chân Nhất Tinh,

Nó vốn trong veo không tì vết,

Đừng nên coi là vật hữu tình.[5]

 

Bài 11: Tam Dược 三 藥

Đại dược Tam Ban: Tinh, Khí, Thần,

Hữu Hình bất thị bản lai chân.

Chí Thanh, Chí Túy, Hư Linh Vật,

Luyện tựu Kim Cương Đại Pháp Thân.

Đại dược có ba: Tinh, Khí, Thần,

Hữu hình đâu phải Bản Lai Chân.

Chí Thanh, Chí Túy, Hư Linh Vật,

Luyện hóa Kim Cương Đại Pháp Thân.[6]

 

Bài 12: Tính Mệnh 性 命

Tính Mệnh nguyên phân Tiên Hậu Thiên,

Sinh thân, lạc địa định Thiên Toàn.

Hậu Thiên Tính Mệnh tùy Thiên Vận,

Tróc trú Tiên Thiên Ngã thao quyền.

Tính Mệnh phân chia Tiên Hậu Thiên,

Ta dở, ta hay nó khiến nên

Hậu Thiên Tính Mệnh tùy Thiên Vận,

Nắm được Thiên Tiên, Ta nắm quyền.[7]

 

Bài 13: Thiên Địa Tâm 天 地 心

Thiên Địa chi Tâm thậm xứ tàng,

Âm Dương cảm kích hiện viên quang.

Hư Vô đỉnh lý phanh tiễn thục,

Vạn cổ thiên thu bất tổn thương.

Thiên Địa chi tâm ẩn thật sâu,

Âm Dương cảm kích hiện viên quang.

Hư Vô đỉnh lý phanh tiễn thục,

Vạn cổ Thiên Thu chẳng tổn thương.[8]

 

Bài 14: Đạo Tâm, Nhân Tâm  道 心 人 心

Nhân Tâm tự Thiết, Đạo Tâm Kim (Câm),

Khả hướng Vi, Nguy tế chước châm.

Biến Hóa Linh Thông vô thượng hạ,

Nguyên đầu hoạt thủy biệt Âm Dương.

Nhân Tâm như Sắt, Đạo Tâm Kim,

Vi Nguy phân biệt cũng không cần.

Biến Hóa Linh Thông vô thượng hạ,

Lên tới ngọn nguồn biệt Âm Dương.[9]

 

Bài 15: Vị sinh thời 未 生 時

Vị sinh thân xứ hữu thùy tri,

Tĩnh tĩnh, tiêu tiêu, hỗn độn thì.

Tứ tượng, ngũ hành giai vị đáo,

Hồn nhiên nhất khí một hùng thư.

Vị Sinh Thân Xứ ít ai hay,

Ấy lúc hồn nhiên, hỗn độn thì.

Tứ Tượng Ngũ hành chưa phân biệt,

Nhất Khí hồn nhiên chừa phân kì.[10]

 

Bài 16: Sơ sinh thời 初 生 時

Sơ sinh diện mục sự như hà?

Tiên Hậu nhị Thiên Nhất Khí hòa.

Vô thức, vô tri, vô điểm nhiễm,

Phật Tiên chủng tử thánh hiền oa!

Sơ sinh diện mục thế nào đây?

Tiên Hậu Nhị Thiên một khí hòa.

Vô thức, vô tri, vô điểm nhiễm,

Phật tiên chủng tử, thánh hiền oa.[11]

 

Bài 17: Tha gia 他 家

Tha gia bất thị biệt nhân gia,

Ngộ nhận nhân gia tảo đại soa (sai).

Ngã đích hài nhi mê thất ngoại,

Nhất hô kiến diện tử tùy gia.

Tha gia cũng chẳng phải Nhà Người,

Không biết nhà mình thật quá sai.

Con cái vì mê nên thất ngoại,

Ta hô một tiếng chúng về ngay.

 

Bài 18: Bỉ Ngã 彼 我

Kinh ngôn Bỉ Ngã biệt Âm Dương,

Phi sắc, phi không thanh tịnh hương.

Thái Chiến Khuê Đơn tà thuật bối,

Yên hoa trại lý hoại Thiên Lương.

Kinh dùng bỉ ngã biệt Âm Dương,

Phi sắc, phi không thanh tịnh hương.

Thái Chiến Khuê Đơn là tà thuật,

Mê thú yên hoa hại Thiên Lương.

 

Bài 19: Lữ Bạn 侶 伴

Lữ bạn tu phân nội ngoại nhân,

Thân trung lữ bạn lưỡng tam nhân.

Ngoại biên Lữ Bạn đồng phù tá,

Thoát tận Luân Hồi lịch kiếp trần.

Bè bạn nên chia hai hạng người,

Bạn trong chỉ có một đôi người.

Bạn ngoài ai nấy đều giúp dập,

Giúp đỡ cho ta thoát Luân Hồi.

 

Bài 20: Ngoại hộ 外 護

Giai tầm ngoại hộ vọng thành công,

Mãi đỉnh, phanh diên, loạn tróc phong.

Chẩm hiểu Thiên Cơ siêu tục pháp,

Tá tha đại lực trấn ngu mông.

Chỉ cầu ngoại viện để thành công,

Mãi Đỉnh, phanh Lô loạn tróc phong.

Phải hiểu Thiên Cơ siêu tục pháp,

Nhờ công lực nó trấn ngu ông.

 

Bài 21: Cửu Đỉnh 九 鼎

Kiền Nguyên cửu số hiệu Thuần Dương,

Cửu Đỉnh hoàn đơn đoàn luyện phương.

Tạo nghiệt mê đồ sai nữ đỉnh,

Quyết nhiên đả nhập thiết vi hương.

Kiền Nguyên số 9 hiệu Thuần Dương,

Lập ra Cửu Đỉnh đoàn luyện phương.

Tạo Nghiệt mê đồ bày nữ đỉnh,

Dốc lòng nhập phá Thiết Vi Hương.

 

Bài 22: Chiêu Nhiếp 招 攝

Chiêu nhiếp Tiên Thiên hữu bí phương,

Cổ Cầm, xao trúc kiến Hư Hoàng.

Sắc Thanh náo xứ vô phương ngại,

Tùy thủ nữu hồi Bắc Đẩu quang.

Chiêu nhiếp Tiên Thiên chẳng khó khăn,

Hư Tâm sẽ thấy được Hi Hoàng.

Sống giữa Sắc Thanh không hề hấn,

Tùy tiện thu hồi Bắc Đẩu quang.

 

Bài 23: Điên Đảo 顛 倒

Điên đảo Âm Dương hữu thậm nan,

Đương ư tĩnh lý vận thần quan.

Đạo Tâm bất muội, Nhân Tâm diệt,

Lập địa trực đăng bách xích can.

竿

Điên đảo Âm Dương chẳng khó khăn,

Chỉ cần yên tĩnh vận thần quan.

Đạo Tâm sáng suốt, Nhân Tâm diệt,

Lập tức vượt lên Bách Xích Can.

 

Bài 24: Hỏa hậu 火 候

Vận hỏa công phu bản một thời (thì),

Triêu Kiền, tịch Dịch trảm Tam Thi.

Phòng nguy lự hiểm thường thanh Tĩnh,

Ứng vật bất mê, tổn ích chi.

Vận hỏa công phu, phải liên miên,

Lo diệt Tam Thi, sáng lẫn đêm.

Phòng nguy lự hiểm tâm thanh tĩnh,

Ưng vật không mê tồn ích chi?

 

Bài 25: Quải tượng 卦 象

Hỏa Hậu Kinh ngôn Chu Dịch quải,

Thôi Hào, Chấp Tượng câu giai phi.

Đại đô yếu hội Âm Dương lý,

Tiến thoái tùy thời nhiệm chỉ huy.

退

Kinh dạy: Hỏa Hầu dùng quẻ Dịch,

Thôi Hào, Chấp Tượng tổng giai phi.

Đại khái phải rành Âm Dương lý,

Tiến thoái tùy thời mặc sức thi.

 

Bài 26: Kiền Khôn Lô Đỉnh 乾 坤 爐 鼎

Kiền Đỉnh, Khôn Lô tại ngã thân,

Hưu tòng ngoại diện vấn nguyên nhân.

Cương Nhu nhị sự vô gián cách,

Đoàn xuất Tiên Thiên Nhất Khí chân.

Kiền Đỉnh, Khôn Lô tại ngã thân,

Khỏi tìm duyên cớ ở xa gần.

Cương Nhu đừng để cho xa cách,

Luyện được Tên Thiên Nhất Khí chân.

Bài 27: Yển Nguyệt Lô 偃 月 爐

Vấn Đạo hà vi Yển Nguyệt Lô,

Hắc trung hữu bạch, Hối nhi Tô.

Phân minh chỉ xuất Hoàn Đơn Mẫu,

Khiếu tỉnh thời nhân thức dã vô.

Vấn Đạo chi là Yển Nguyệt Lô,

Trong đen có trắng Hối lại Tô.

Phân minh chỉ rõ Hoàn Đơn mẫu,

Đánh thức người đời hiểu chữ Vô.

 

Bài 28: Chu Sa Đỉnh 朱 砂 鼎

Tu Chân tạ lại Chu Sa Đỉnh,

Phi Thiết, phi Kim, phi thị Ngân.

Nhận đắc Linh Minh tha tử vật,

Thủ tân, Cách cố kiến Nguyên Nhân.

Tu Chân vốn cậy Chu Sa Đỉnh,

Chẳng sắt, chẳng Vàng, chẳng Thủy Ngân.

Linh Minh chí Bảo mà biết được,

Đổi cũ, thay tân thấy nguyên nhân.

 

Bài 29: Thổ Phủ 土 釜

Thổ Phủ khởi do thổ tác thành,

Trung Ương chính vị thị Chân danh.

Mộc Kim Thủy Hỏa giai toàn thử,

木金

Dưỡng khỏa nguyên châu triệt dạ minh.

Thổ Phủ đâu do Đất tạo thành,

Trung Ương chính vị ấy Chân Danh.

Mộc Kim Thủy Hỏa luôn gom đủ,

Một hạt minh châu sáng liên canh.

 

Bài 30: Đẩu Bính 斗 柄

Nhân quan Đẩu Bính vận Chu Thiên,

Thủy ngộ Sinh Cơ tại na biên.

Nữu chuyển cước căn phiên quá diện,

Đương thời Hỏa Lý hiện Kim Liên.

Nhìn chuôi Bắc Đẩu vận Chu Thiên,

Mới biết Sinh Cơ tại na biên.

Níu kéo cước căn phiên quá diện,

Trong lửa nhìn vào thấy Kim Liên.

 

Bài 31: Lưỡng Huyền 兩 弦

Hạ Huyền thị Thủy, Thượng Huyền Kim (Câm),

Chỉ thị điều đình Dương dữ Âm.

調

Quả nhược Cương Nhu hòa hợp liễu,

Đương trung lộ xuất Niết Bàn tâm.

Hạ Huyền là Thủy, Thượng Huyền Câm (Kim),

Chỉ cốt điều đình Âm dữ Dương.

Nếu thấy Cương Nhu hòa hợp lại,

Bên trong sẽ lộ Niết Bàn Tâm.

 

Bài 32: Nhâm Quí 壬 癸

Nhâm thủy Dương hề Quí thủy Âm,

Học nhân kỷ cá tế truy tầm.

Khu cơ động xứ phân chân giả,

Khử trọc lưu thanh sản bạch câm (kim).

Nhâm thủy là Dương, Quí Thủy Âm,

Học nhân ít kẻ chịu truy tầm.

Khu Cơ Động Xứ phân Chân Giả,

Khứ trọc lưu thanh, sản Bạch Câm (Kim).

 

Bài 33: Luyện Kỷ 煉 己

Tu hành luyện kỷ tối vi tiên,

Tuyệt dục, vong tình, khước vạn duyên.

Lục tặc, Tam Bành giai tiễn diệt,

Kiền Kiền, tịnh tịnh nhất Đơn Điền.

Tu hành Luyện Kỷ chiếm ưu tiên,

Tuyệt dục, Vong Tình, xả Vạn Duyên.

Lục Tặc, Tam Bành trừ diệt hết,

Trong veo còn lại một Đơn Điền.

 

Bài 34: Trúc Cơ 築 基

Chí niệm kiên lao thị Trúc Ki (Cơ)

Thân Tâm bất động tối vi kỳ.

Bằng tha họa hoạn dữ tai ách,

Chỉ Thủy vô ba vạn hữu ly.

Trí niệm kiên lao ấy trúc ki,

Thân Tâm Bất Động thật ly kỳ.

Xa rời họa hoạn cùng tai ách,

Nước yên, sóng lặng chẳng lo chi.

 

Bài 35: Diên Hống 鉛 汞

Chân Hống nguyên phi trần thế Hống,

Chân Diên bất thị xuất sơn Diên.

Nhất Tình, Nhất Tính Tiên Thiên dược,

Đoàn luyện qui căn liễu đại hoàn,

Chân Hống phải đâu trần thế Hống,

Chân Diên chẳng phải Xuất Sơn Diên.

Một Tình, Một Tính là tiên dược,

Đoàn luyện qui căn được Đại Hoàn.

 

Bài 36: Anh Xá 嬰 奼

Xá Nữ tàng Ly bản bất chân,

Anh Nhi tại Khảm diệc nan tuân.

Nhi kim thuyết phá Âm Dương khiếu,

Năng thực, năng hư sản Pháp Thân.

Xá Nữ tàng Ly chẳng phải Chân,

Anh Nhi ở Khảm cũng khó tuân.

Nay ta nói rõ Âm Dương Khiếu

Có thể Thực Hư sản Pháp Thân.

 

Bài 37: Khảm Ly 坎 離

Khảm Ly mạc hướng Bắc Nam cầu,

Hỏa tính phi đằng, Thủy hạ lưu.

Nhị vật như năng điên đảo quá,

Thủy thăng Hỏa giáng kết đơn đầu.

Khảm Ly đừng hướng Bắc Nam cầu,

Hỏa tính bay cao, Nước hạ lưu.

Thủy Hỏa biết đường điên đảo lại,

Nước trên Lửa dưới kết Đơn Đầu.

 

Bài 38: Chấn Đoài 震 兌

Đoài phi Tây địa, Chấn phi Đông,

西

Tính loạn tình mê Khí bất đồng.

Hội đắc Tình lai qui Tính Pháp,

Siếp thời kiến Ngã Chủ Nhân Ông.

Đoài chẳng ở Tây, Chấn chẳng Đông,

Tính loạn, Tình mê khí chẳng đồng.

Nếu được Tình lai qui Tính Pháp,

Tức thời biết được Chủ Nhân Ông.

 

Bài 39: Tí Ngọ子 午

Tí Ngọ hưu tòng Nhật Dạ tầm,

Thân trung biệt hữu Chỉ Nam Châm.

Âm Dương Động Tĩnh tùy thời hữu,

Định lý thường thinh Thái Cổ Âm.

Tí Ngọ khỏi tìm nơi Nhật dạ,

Trong thân đã sẵn Chỉ Nam Châm.

Âm Dương động tĩnh luôn luôn có,

Ngồi lặng sẽ nghe Thái Cổ Âm.

 

Bài 40: Mão Dậu 卯 酉

Mộc Dục Kinh ngôn Mão Dậu thời,

Hình dung nhị khí một thiên tì.

Ngu Nhân bất hiểu Âm Dương Hội,

Triêu tịch nhị phân tĩnh tọa chi.

Mộc Dục theo Kinh: Mão Dậu thời,

Mộc Dục là khi tẩy trần ai.

Người ngu không hiểu Âm Dương hội,

Sáng chiều tĩnh tọa sống lần hồi.

 

Bài 41: Huỳnh Bà 黃 婆

Thư Hùng thất phối yếu Huỳnh Bà,

Mậu Kỷ thành Khuê tạo hóa oa.

Nhược vấn Huỳnh Bà chân tín tức,

Nhất Thành cảm cách, Ngũ Hành hòa.

Chồng Vợ nên đôi cậy Huỳnh Bà,

Huỳnh Bà: Mậu Kỷ, Tạo Hóa oa.

Muốn biết Huỳnh Bà là chi đó,

Chí Thành, Chí Thánh: Ngũ Hành Hòa.

 

Bài 42: Hoàn Đơn 還 丹

Tu Đơn vi thậm hiệu Hoàn Đơn,

Ngũ Khí phân ly câu các đơn.

Minh Thiện phục sơ giai tụ hội,

Thân Tâm bất động đả thành đoàn.

Tu Đơn cốt để luyện Hoàn Đơn,

Chưa tu: Ngũ khí tán các phương.

Nay hiểu lẽ Trời qui tụ lại,

Thân Tâm bất động. kết thành Đoàn.

 

Bài 43: Đơn thục 丹 熟

Đơn dĩ hoàn thời, biệt hữu phương,

Bất tu gia giảm tái tăng dương.

Tự Nhiên Thần Hỏa, Lô trung luyện,

Bính xuất thông thiên nhất lạp quang.

Đơn đã luyện xong, rất huy hoàng,

Hết cần gia giảm, hết tăng Dương.

Thần Hỏa lò trung âm ỉ luyện,

Phóng lên trời thẳm một vừng quang.

 

Bài 44: Thánh Thai 聖 胎

Thánh Thai phi thị Hữu Hình Thai,

Khí tụ Thần ngưng chân chủng tài.

Lự Hiểm Phòng Nguy thường cẩn thận,

Nhược hoàn đại ý tất sinh tai.

Thánh thai không phải Hữu Hình Thai,

Khí Tụ Thần NgưngChân Chủng Tài.

Lự hiểm phòng nguy luôn cẩn thận,

Nếu như sơ sẩy sẽ sinh tai.

 

Bài 45: Thoát thai 脫 胎

Thánh Thai thoát hóa thủy toàn chân,

Thập nguyệt công phu dưỡng Cốc Thần.

Dương Khí Cực Thuần, Âm Khí tận,

Hư không khiêu xuất nhất Tiên Nhân.

Thánh thai thoát hóa mới toàn Chân,

Mười tháng công phu dưỡng Cốc Thần.

Dương khí Cực Thuần, Âm Khí tận,

Từ chốn Hư Không hiện Tiên Nhân.

 

Bài 46: Hữu Vi 有 為

Hữu Vi khởi thị lộng bì nang,

Tố tác thiên ban tổng thụ thương.

Chẩm hiểu Tâm Truyền Chân Diệu Quyết,

Quỉ thần mạc trắc nữu Âm Dương.

Hữu Vi há phải khổ thân đâu?

Biến thiên bày vẽ chuyện thương đau.

Nếu hiểu Tâm Truyền Chân Diệu Quyết,

Sẽ biết Âm Dương hợp nhất mau.

 

Bài 47: Vô Vi 無 為

Vô Vi bất thị chước Ngoan Không,

      

Hoàn đắc Vật Vong, Vật Trợ công.

Bạt khứ Luân Hồi sinh tử chủng,

Đương trung chỉ hữu nhất Thần Đồng.

Vô Vi đâu phải chước Ngoan Không,

Vật trợ, Vật Vong hãy ung dung.

Bỏ được Luân Hồi, Sinh Tử Chủng,

Trong Không chỉ có một Thần Đồng.

 

Hình 48: Phục Cấu 復 姤

Âm Cực Phục Dương tu tiến hỏa,

Dương thuần, tương Cấu vận Âm Phù.

Âm Phù, Dương Hỏa vô sai thác,

Đoàn xuất Tiên Thiên Thái Cực Đồ.

Âm Cực Phục Dương nên tiến hỏa,

Dương thuần, tới Cấu vận Âm Phù.

Âm Phù, Dương Hỏa không sai lỗi,

Đoàn xuất Tiên Thiên Thái Cực Đồ.

 

Bài 49: Văn Vũ 文 武

Mãnh lực hàng Ma vi Võ Luyện,

Hư tâm dưỡng Khí thị Văn Phanh.

Tri Hung hiểu Cát tùy thời biến,

Biến địa hoàng kim diệu nhỡn minh.

耀

Mãnh lực Hàng Ma là Võ Luyện,

Hư Tâm dưỡng Khí ấy Văn Phanh.

Tri hung, hiểu cát tùy thời biến,

Khắp đất HoàngKim, diệu nhỡn minh.

 

Bài 50: Hòa quang 和 光

Hòa Quang Hỗn Tục bí Thiên Cơ,

Đại dụng Thần Công chân cá hi.

Thường ứng, thường thanh thường tự tại,

Tùy thời thoát cựu hoán tân y.

Hòa Quang hỗn tục: Bí thiên cơ,

Đại dụng Thần Công rất hiếm khi.

Thường ứng, thường thanh, thường tự tại,

Tùy thời bỏ cũ mặc tân y.


[1] Thức Thần là Chủng Tử luân hồi. Nguyên Thần mới là nguồn gốc trường sinh.

[2] Dương Tinh là Huyền quan khiếu, là Nê Hoàn Cung nơi đầu não chúng ta.

[3] Cốt lõi con người chúng ta là Tiên Thiên Khí, nó hoàn mỹ như Trời cao. Ấy là Bản Lai Chân Diện mục của chúng ta. Biết vậy sẽ tìm ra được Chủ Nhân Ông trong ta.

Đạo Nho gọi gió là Xích Tử Chi Tâm. Mạnh Tử nói: «Đại Nhân giả, bất thất kỳ Xích tử chi tâm giả dã» chính là vì vậy. (Mạnh Tử, Ly Lâu chương cú hạ, câu 12. Xem James Legge, The Four Books, p.322 and note 12).

Mạnh tử cũng gọi Tiên Thiên khí là Khí Hạo Nhiên. (Xem Mạnh Tử, Công Tôn Sửu Chương Cú Thượng, câu 2.)

[4] Khi chưa sinh thì là Tiên Thiên, khí vừa ló đầu sinh ra là Hậu Thiên. Hậu Thiên là Hữu Vi là đường lối của phàm phu. Tiên Thiên là Vô Vi, là Đường lối của Thánh Hiền. Suy ra thì sẽ thấy.

[5] Hai chữ Thủ Kinh là một tiếng ít thông dụng. Nó cũng có nghĩa như Tiên Thiên Khí.

[6] Tinh, Khí, Thần là bửu bối của Đạo Gia. Người Tu Luyện dùng nó để luyện cho Thành Thần, hoàn hư, phục qui Vô Cực.

[7] Đạo Lão chủ trương Tính Mệnh Song Tu. Tu Mệnh là tu Hữu Vi, là học làm người. Tu Tính là tu Vô Vi là học làm Trời.

[8] Thiên Địa chi tâm là cái gì quí báu nhất trong con người. Chúng ta có thể có may mắn thấy được Thiên Địa Chi Tâm trong Ta, khi chúng ta khoảng 37 tuổi. Dịch Kinh nơi quẻ Phục viết: «Phục kỳ kiến Thiên Địa chi Tâm hồ!» Thấy được Thiên Địa chi Tâm là lúc con người vừa Hồi Phục, khi vừa mới có: Nhất Dương sơ động xứ. Sau đó theo đà thời gian sẽ tiến mãi lên cho tới Chí Dương, Thuần Dương.

[9] Trong con người có Nhân Tâm và Đạo Tâm. Nhân Tâm như Chì, như Sắt; Đạo Tâm như Vàng. Kinh Thư viết: «Nhân tâm duy Nguy, Đạo tâm duy vi, Duy Tinh Duy Nhất, Doãn chấp quyết Trung.» (Lòng của Trời siêu vi Huyền ảo, lòng con người điên đảo ngả nghiêng. Tinh ròng, Chuyên Nhất ngày đêm, Ra công ra sức giữ nguyên Lòng Trời.) Và công phu tu luyện là dùng Đạo Tâm để chế Nhân Tâm, dùng Nhân Tâm để dưỡng Đạo Tâm. Cuối cùng sẽ đạt được Tâm Tử, Thần Hoạt, sẽ Phối Thiên.

[10] Lúc con người chưa sinh là lúc còn Hồn Nhiên Nhất Khí, chưa có thư hùng, chưa có Âm Dương, chưa có Tứ Tượng Ngũ Hành.

[11] Trời sinh ra con người, thật ly kỳ. Cái mẫu người lý tưởng, cái Bản Lai Chân Diện Mục, cái Tâm Xích Tử của con người lại phải tìm cho ra khi con người vừa mới sinh.

 

» MỤC LỤC » Quyển Thượng | Quyển Hạ | Phá nghi thi | Huyền tẫn chân khiếu thuyết | Tu chân yếu quyết