TÍNH MỆNH KHUÊ CHỈ TOÀN THƯ
»
MỤC LỤC |
NGUYÊN |
HANH |
LỢI |
TRINH
TRINH TẬP
1
2 3
4 5
6
7 8
9 10
11 12
ĐỆ BÁT TIẾT KHẨU
QUYẾT
DI THẦN NỘI VIỆN ĐOAN
CỦNG MINH TÂM
第 八 節 口 訣 : 移 神 內
院, 端 拱 冥 心
Mới đầu thì dùng hữu vi, hữu
tác, thái dược kết đơn để Liễu Mệnh. Sau thì dùng Vô tác, Vô vi, bão
nhất minh tâm để Liễu Tính.
Ngộ Chân Thiên nói:
Thuỷ vu hữu tác, nhân chẩm
giác,
始 于 有 作
人 怎 覺,
Cập chí Vô Vi chúng thuỷ
tri.
及 至 無 眾
始 知.
Đãn kiến Vô Vi vi diệu Đạo,
但 見 無 為
為 妙 道,
Bất tri hữu tác thị căn ki.
不 知 有 作
是 根 基.
Thoạt đầu hữu tác người
không biết,
Khi tới Vô Vi chúng mới hay.
Chỉ biết Vô Vi là diệu đạo,
Nào hay Hữu tác ấy căn ki.
Chứng Đạo Ca viết:
Đáo Vô Vi xứ, bất Vô Vi,
到 無 為 處 不 無 為,
Phương tri ngô đạo thị Hi
Di.
方 知 吾 道 是 希 夷.
Đến được Vô Vi, chẳng Vô Vi,
Mới hiểu Đạo Ta thật Diệu
Vi.
Nay kẻ phàm phu tu tại gia,
hay kẻ ngoại đạo xuất gia, chỉ biết đạo lý phía này, mà không biết cảnh
giới bên kia, chỉ biết cái hay phía này, mà không biết điều huyền diệu
của bờ kia, chỉ biết Vô sự mà không biết những sự hi hữu. Chỉ biết Vô Vi
mà không biết phép hữu vi, thế là chỉ biết một mà chẳng biết hai, chỉ
biết Tu Tính mà không biết Tu Mệnh.
Cho nên, khi chưa thành Đạo,
nếu không biết Hữu Vi Hạ Học, thì sẽ rơi vào không, thế là Người lạc vào
Không. Khi Đạo đã thành, mà không lên tới được Vô Vi mà vẫn chấp Tướng,
thì gọi là Thủ Thi Quỉ 守尸 鬼.
Thạch Hạnh Lâm nói:
Hữu vật phi vô vật,
有 物 非 無 物
Vô vi hợp hữu vi.
無 為 合 有 為
Hữu vật không Vô Vật,
Vô Vi hợp Hữu Vi.
Trần Nê Hoàn nói:
Ngã văn tiền đại chư thánh
sư,
我 聞 前 代 諸 聖 師,
Vô vi chi trung Vô Bất Vi,
無 為 之 中 無 不 為.
Ta nghe chư thánh các đời
trước,
Sính cả Vô Vi lẫn Hữu Vi.
Âm Trường Sinh nói:
Vô vị Chân Nhân cư thượng
giới,
無 位 真 人 居 上 界,
Không tịch cánh vô trần khả
ngại,
空 寂 更 無 塵 可 礙,
Hữu vi công tựu hựu Vô Vi,
有 為 功 就 又 無 為,
Vô vi dã hữu công phu tại.
無 為 也 有 工 夫 在.
Vô vị Chân Nhân sống trên
Trời (Nê Hoàn),
Hư vô, không tịch, thoát
trần ai.
Trước khi thành đạo đã Hữu
Vi,
Thành đạo xong rồi mới Vô
Vi.
Nói rằng Chân Nhân cư tại
thượng, tức là nói Anh Nhi đã Xuất Ly khổ Hải, lên được đỉnh đầu, không
tịch minh tâm, tức như Lữ Tổ nói: Hướng Hối An Tức, Minh Tâm Hợp Đạo
vậy.
Thi Kiên Ngô nói:
Đạt ma diện bích cửu niên,
達 摩 面 壁 九 年
Phương siêu nội viện.
方 超 內 院
Thế Tôn minh tâm lục tải,
世 尊 冥 心 六 載
Thuỷ thoát phàn lung.
始 脫 樊 籠
Đạt Ma nhìn vách chín năm,
Anh nhi mới lên được Nê
Hoàn.
Phật Tổ tĩnh định sáu năm,
Mớt thoát vòng kiềm toả vật
chất.
Minh Tâm là: Thâm cư tĩnh
thất, đoan củng mặc nhiên. Không bợn trần ai, không còn lo lắng, vi tư
vô vi, nhiệm vận tự như, không thấy, không nghe, bão thần dĩ tĩnh, không
trong, không ngoài, ly tướng, ly không, ly mê. Ly vọng, thể hàm hư tịch,
thường giác, thường minh.
Chỉ cần minh tâm, vạn pháp
sẽ qui nhất. Anh nhi sẽ an cư trong cảnh Thanh Linh, đậu nơi Bất động
chi trường. Sắc không là nó trở ngại, Không không trói buộc được nó. Nó
trở thành Không Hư an nhiên tự tại. Cho nên Đạt Quan Đại Sư nói:
Sắc bất phược hề, không bất
ngại,
色 不 縛 兮 空 不 礙,
Yến tức minh tâm quan tự
tại.
宴 息 冥 心 觀 自 在.
Đại thiên, vạn hữu tổng qui
vô,
大 天 萬 有 總 歸 無,
Thế giới hoại thời, cừ bất
hoại.
世 界 壞 時 渠 不 壞.
Sắc không làm vướng, Không
không trở ngại,
Lặng lẽ tâm yên quan tự tại.
Vạn Hữu trăm nghìn, đều qui
Vô,
Thế giới tan đi, nó chẳng
tan.
Đàm Trường Chân Nhân nói:
Anh Nhi di tại Thượng Đan
Điền,
嬰 兒 移 在 上 丹 田,
Đoan củng minh tâm hợp tự
nhiên,
端 拱 冥 心 合 自 然,
Tu đáo tam thiên công hành
mãn,
修 到 三 千 功 行 滿,
Bằng tha tác Phật dữ thăng
tiên.
憑 他 作 佛 與 升 仙.
Anh Nhi lên ở Thượng Đan
Điền,
Sẽ ngồi ngay ngắn hợp tự
nhiên,
Tu tới 3000 công hành mãn,
Tuỳ nghi làm Phật hoặc làm
Tiên.
Khi công phu đã đạt đến chỗ
Thuần Nhất Bất Nhiễm, sẽ không được vương chút ti hào tạp niệm. Ví như
chỉ muốn thành tiên, thành Phật, thi sẽ sa vào vòng sinh tử, không ra
khỏi nổi.
Quan Doãn Tử nói:
Nhược hữu yếm sinh tử tâm,
若 有 厭 生 死 心
Siêu sinh tử tâm,
超 生 死 心
Chỉ danh vi yêu,
止 名 為 妖
Bất danh vi Đạo.
不 名 為 道
Nếu sinh Tâm chán sinh tử,
Muốn thoát sinh tử,
Thế gọi là Yêu (Yêu ma),
Không gọi là Đạo.
Vốn trong thể Thanh Tịnh,
thời Không, Không, Đãng, Đãng, rực rỡ, chói chang, không có cái gì,
không trụ vào đâu. Cho nên sách Tâm Yếu Quyết nói:
Minh Tâm bản hồ Vô Trụ,
冥 心 本 乎 無 住
Vô Trụ Tâm Thể,
無 住 心 體
Viên Dung bất trắc,
圓 融 不 測
Minh Tâm vốn không dựa vào
đâu,
Tâm không dựa vào đâu,
Sẽ viên dung khôn lường.
Kinh Kim Cương cũng nói: Bất
ưng trụ sắc sinh tâm. Bất ưng trụ thanh, hương, vị, xúc, pháp sinh tâm.
Ưng sinh Vô Sở Trụ tâm 不應 住 色 生 心.
不 應 住 聲, 香,
味, 觸,
法 生 心. 應 生 無 所 住 心 (Không nên trụ vào
sắc mà sinh tâm. Không nên trụ vào thanh, hương, vị, xúc, pháp mà sinh
tâm. Phải sinh Tâm không dựa vào đâu).
Kim Cang Tề Bồ Tát nói:
Ngã bất y hữu trụ nhi trụ,
我 不 依 有 住 而 住
Bất y vô trụ nhi trụ,
不 依 無 住 而 住
Như thị nhi trụ.
如 是 而 住
Ta không tìm nơi có chỗ dựa
nương mà dựa,
Không tìm nơi không chổ dựa
nương mà dựa.
Cứ thế mà Trụ.
Tăng Triệu nói:
Thánh Nhân chi tâm trụ,
聖 人 之 心 住
Vô sở trụ kỳ trụ.
無 所 住 其 住
Tâm của Thánh Nhân Trụ,
Là không trụ vào đâu.
Sinh Vong Luận viết: Bất y
nhất pháp, nhi tâm thường trụ 不 依 一 法,
而 心 常 住 (Không dựa vào pháp nào, nên Tâm mới thường trụ).
Liễu Tâm kinh nói:
Tâm vô sở trụ,
心 無 所 住
Trụ vô sở tâm,
住 無 所 心
Liễu vô chấp trước,
了 無 執 著
Vô trụ chuyển Chân.
無 住 轉 真
Tâm không chỗ dựa,
Dựa chẳng có Tâm.
Không còn chấp trước,
Vô trụ chuyển thành Chân.
Tịnh Danh Kinh nói:
Nhất thiết pháp dĩ vô trụ vi
bản,
一 切 法 以 無 住 為 本,
An trụ Vô Vi,
安 住 無 為
Danh chi vi trụ,
名 之 為 住
Trụ vô phương sở,
住 無 方 所
Cố danh vô trụ,
故 名 無 住
Vô trụ tâm giả,
無 住 心 者
Thị vi Chân Tâm.
是 為 真 心
Nhất thiết pháp lấy Vô Trụ
làm gốc,
An trụ trong Vô Vi.
Thế gọi là Trụ,
Chẳng dựa vào đâu,
Nên gọi là Vô Trụ.
Tâm mà Vô Trụ,
Thì gọi Chân Tâm.
Thiền Nguyên Tập viết:
Phù Ngôn giả, Thị Tâm chi
danh,
夫 言 者 是 心 之 名,
Ngôn Tri giả, Thị tâm chi
thể.
言 知 者 是 心 之 體.
Lời là tên của tâm. Biết là
bản thể của Tâm.
Hà trạch nói:
Tâm thể năng tri,
心 體 能 知
Tri tức thị Tâm.
知 即 是 心
Tâm không bản tịch,
心 空 本 寂
Chí Hư chí Linh,
至 虛 至 靈
Do không tịch hư linh nhi
tri giả,
由 空 寂 虛 靈 而 知 者
Tiên tri dã,
先 知 也
Do không tịch hư linh nhi
giác dã,
由 空 寂 虛 靈 而 覺 者
Tiên giác dã,
先 覺 也
Bất lự nhi giác giả,
不 慮 而 覺 者
Vị chi chính giác,
謂 之 正 覺
Bất tư nhi tri giả,
不 知 而 思 者
Vị chi Chân Tri.
謂 之 真 知
Tâm thể có thể biết,
Biết chính là Tâm.
Tâm không bản tịch,
Chí Hư, chí Linh,
Từ Không Tịch, Chí Linh mà
biết,
Thì là Tiên Tri.
Từ Không Tịch, Chí Linh mà
Giác,
Thì là Tiên Giác.
Không suy mà Giác,
Thì là Chính Giác.
Không nghĩ mà biết,
Gọi là Chân Tri.
Cho nên tổ sư nói:
Không tịch thể thượng,
空 寂 體 上,
Tự hữu bản trí năng tri.
自 有 本 智 能 知.
Tiện thị Đạt Ma sở truyền
Thanh Tịnh tâm dã.
便 是 達 摩 所 傳 清 淨 心 也.
Tâm thường tịch thị danh
tính thể,
心 常 寂 是 名 性 體,
Tâm thường tri thị danh tính
dụng.
心 常 知 是 名 性 用.
Không tịch thể thượng,
Đã sẵn có Trí năng tri.
Đó là Thanh Tịnh tâm mà Đạt
Ma truyền chúng ta.
Tâm thường tịch, gọi là tính
thể,
Tâm thường tri, gọi là tính
dụng.
Cho nên Lục Tổ nói:
Nhất thiết vạn pháp, bất ly
tự tính,
一 切 萬 法 不 離 自 性,
Tự Tính tự tri, tự Tính tự
kiến,
自 性 自 知 自 性 自 見.
Tự Tính tự ngộ, tự Tính tự
độ,
自 性 自 悟 自 性 自 度.
Ngộ Tính hoàn dị, liễu Tâm
thậm nan,
悟 性 還 易 了 心 甚 難.
Cố Liễu Tâm dã giả, liễu thử
Tâm dã,
故 了 心 也 者 了 此 心 也.
Liễu Tâm tắc tâm vô kỳ tâm
hĩ.
了 心 則 心 無 其 心 矣.
Vô tâm chi tâm, thị vị Chân
Tâm.
無 心 之 心 是 謂 真 心.
Chân Tâm thị Tính, Chân Tính
thị Tâm.
真 心 是 性 真 性 是 心.
Tất cả Vạn Pháp, không lìa
tự tính,
Tự Tính tự tri, Tự Tính tự
thấy,
Tự Tính tự ngộ, tự tính tự
độ,
Ngộ tính còn dễ, liễu tâm
thật khó,
Liễu Tâm là liễu cái Tâm
này,
Liễu Tâm là Tâm không còn
Tâm vậy.
Tâm mà Vô Tâm, thì là Chân
Tâm,
Chân Tâm là Tính,
Chân Tính là Tâm.
Thái Thượng nói:
Liễu Tâm chân Tính,
了 心 真 性
Liễu Tính Chân Tâm,
了 性 真 心
Không vô không hư,
空 無 空 虛
Vô xứ Liễu Chân.
無 處 了 真
Thị vị Chân Không bất không,
是 謂 真 空 不 空
Không vô sở Không,
空 無 所 空
Tức thị liễu kiến Bản Tâm
dã.
即 是了見 本 心也
Liễu tâm là thấy Chân Tính,
Liễu Tính là thấy Chân Tâm.
Không không phải Không Hư,
Vô xứ là Liễu Chân.
Nên nói chân không không
phải là không.
Không không là Không,
Là thấy Bản Tâm vậy.
Bàng Cư Sĩ nói:
Thập phương đồng tụ hội,
十 方 同 聚 會
Cá Cá học Vô Vi,
個 個 學 無 為
Thử thị tuyển Phật tràng,
此 是 選 佛 場
Tâm Không cập đệ qui.
心 空 及 第 歸
Muôn nơi tụ họp về,
Ai ai cũng học Vô Vi,
Đây là trường thi tuyển
Phật,
Tâm Không đỗ đầu về.
Khi đã giác ngộ được chữ
Không hoàn toàn, thì sẽ thấy được Bản Tính.
Hoa Nghiêm Kinh viết:
Pháp tính bản không tịch,
法 性 本 空 寂
Vô thủ diệc vô kiến,
無 取 亦 無 見
Tính Không tức thị Phật,
性 空 即 是 佛
Bất khả đắc tư lường.
不 可 得 思 量
Pháp tính vốn không tịch,
Bắt thấy đều không được.
Tính Không chính là Phật.
Suy nghĩ không sao cùng.
Nguyên là Tính Thể bản
Không, Tâm Thể bản định. Vô không, vô vô không là tất cánh không. Vô
định, Vô vô định thì gọi là Chân Như định. Tuy tu không, nhưng không
phải để chứng Không. Tuy đắc định, nhưng không phải để chứng định. Không
có định tưởng, thì là Chân Định. Không Định triệt cực, thì sẽ thông đạt
Vô Ngại. Một khi Thiên Cơ đã lộ xuất, Tuệ Tính sẽ thông Linh, y như bông
sen bỗng nở, y như bừng tỉnh mộng. Bỗng chốc cảnh giới Kiền Nguyên hiện
ra, Sung mãn đất trời, và thấy Vô Tận Tạng. Như vậy Tâm Tính luôn sáng
ngời, rực rỡ không tối. Sáng soi vũ trụ, soi thấu cổ kim. Biến hoá vô
phương, thần diệu mạc trắc. Lúc ấy Tuệ Nhãn sẽ khai, phàm tâm với Phật
Tâm tri kiến giống nhau, thế là Kiến Tính tới triệt để, tu hành tới chỗ
rốt ráo. Cho nên Nhất Tính sẽ Viên Minh, và lục thông sẽ đầy đủ.
Lục Thông là gì? Ngọc Dương
Đại Sư nói: «Toạ Thiền đến lúc cực tĩnh, thì Tâm quang sẽ phát hiện.
Trong sẽ thấy phế phủ, ngoài sẽ thấy lông mày. Thần Trí sẽ dũng mãnh,
ngày ban vạn lời, thuyết diệu đàm huyền, vô cùng vô cực. Thế là Cảnh
Thông 境 通.
Chẳng ra khỏi lều tranh, mà
biết chuyện tương lai. Mình ngồi trong nhà, cách tường nhìn thấy vật,
thế là Thần Cảnh Thông 神 境通.
Đang lúc ngồi ngay ngắn, tự
nhiên mê bế, không biết gì. Sau đó Tâm Địa khuếch nhiên đại khai, địa lý
sơn hà, thấy như nét chỉ tay trong bàn tay, Thế là Thiên Nhỡn Thông
天 眼 通.
Nghe tiếng thập phương, như
ở bên tai. Nhớ việc kiếp trước như việc nhãn tiền, thế là Thiên Nhĩ
Thông
天 耳 通.
Hoặc ngày hoặc đêm, nhập vào
Đại Định, trên thấy Thiên Đường, dưới thấy Địa Ngục, nhìn thấy vô số
kiếp trước, túc mạng hiển bày, thế là Túc Tín Thông 宿
信 通.
Thần thông biến hoá, xuất
nhập tự tại, nhìn thấy tâm mọi chúng sinh, biết chúng suy nghĩ gì. Tuy
chúng chưa phát hiện, mà đã biết rành, tuy ý niệm chúng chưa manh nha,
mà đã biết trước hết, thế là Tha Tâm Thông 他 心 通.»
Tử Tư nói:
Tâm chi tinh thần chi vị
Thánh,
心 之 精 神
之 謂 聖,
Cố Tâm Định nhi năng tuệ.
故 心 定 而 能
慧.
Tâm tịch nhi năng cảm,
心 寂 而 能 感,
Tâm tĩnh nhi năng tri,
心 靜 而 能 知,
Tâm không nhi năng linh,
心 空 而 能 靈,
Tâm thành nhi năng minh,
心 誠 而 能 明
Tâm hư nhi năng giác.
心 虛 而 能 覺
Tinh thần của Tâm thì gọi là
Thánh,
Cho nên Tâm định thì phát
huệ,
Tâm yên thì năng cảm.
Tâm tĩnh thì sẽ biết.
Tâm không sẽ linh giác.
Tâm thành sẽ sáng suốt,
Tâm hư sẽ giác ngộ.
Tứ Tổ Đạo Tín nói:
Nhất thiết thần thông tác
dụng,
一 切 神 通 作 用,
Giai thị tự tâm cảm hiện.
皆 是 自 心 感 現.
Thấy có Thần Thông tác dụng,
Đều do tự tâm cảm hiện.
Anh Lạc Kinh nói:
Thần danh Thiên Tâm,
神 名 天 心
Thông danh Tuệ Tính,
通 名 慧 性
Thiên Nhiên chi Tuệ,
天 然 之 慧
Triệt chiếu vô ngại,
徹 照 無 礙
Cố danh Thần Thông.
故 名 神 通
Thần Thông cụ túc,
神 通 具 足
Dũ gia mặc diệu thao quang,
愈 加 默 耀 韜 光
Tuệ nhi bất dụng,
慧 而 不 用
Nhược lộ khuê giác,
若 露 圭 角
Khủng nhiễm tà ma.
恐 染 邪 魔
Thần tên Thiên Tâm,
Thông tên Tuệ Tính,
Thiên Nhiên Tuệ Giác,
Chiếu soi vô ngại.
Nên gọi Thần Thông,
Có đủ Thần Thông.
Không lộ Phong mang,
Không khoe Tuệ Giác,
Nếu lộ Khuê Giác,
E bị tà ma.
Người xưa nói:
Đạo cao nhất xích,
道 高 一 赤
Ma cao nhất trượng.
魔 高 一 丈
Chính định chi thời,
正 定 之 時
Hoặc văn chủng chủng thiện
ác chi thanh,
或 聞 種 種 善 惡 之 聲,
Hoặc hiện chủng chủng vi
thuận chi cảnh.
或 現 種 種 違 順 之 境.
Tổng thị ma chướng,
總 是 魔 障
Bất khả trước tha,
不 可 著 他
Hựu tu Phản Quan,
又 修 反 觀
Nhất thân tứ đại,
一 身 四 大
Câu thị giả hợp.
俱 是 假 合
Như mộng như huyễn,
如 夢 如 幻
Toàn thể phi chân,
全 體 非 真
Đãn chính thử Tâm,
但 正 此 心
Ma tự tiêu tự diệt.
魔 自 消 自 滅
Đạo cao nhất xích,
Ma cao nhất trượng.
Khi ngồi chính định,
Có thể nghe thấy nhiều loãi
thanh âm thiện ác,
Hay thấy hiện ra vô số cảnh
thuận nghịch.
Tất cả đều là ma chướng.
Không thể tin được.
Phải biết Phản Quan,
Thấy thân Tứ Đại,
Đều là giả hợp,
Như mộng, như huyễn,
Toàn thể là sai.
Cứ chính Tâm lại,
Ma sẽ tự tiêu tự diệt.
Cổ Thư nói:
Kiến quái bất quái quái tự
vong,
見 怪 不 怪 怪 自 亡,
Kiến ma phi ma ma tự diệt.
見 魔 非 魔 魔 自 滅.
Kiến quái không cho là quái,
quái sẽ tự vong,
Thấy ma không cho là ma, ma
sẽ tự diệt.
Hoặc
nghe tiếng sấm sét trong đầu, hoặc thấy trong mắt có Kim Tinh sáng láng,
hoặc trên đầu có ráng hồng cuộn quanh, hoặc dưới chân mày vụt xuất hào
quang, tất cả đều là ảo cảnh, không nên bận tâm tới chúng. Chỉ việc hành
công phu, đừng mong chứng nghiệm thấy gì.
Cho nên cổ tiên nói:
Đỉnh thượng hữu quang do thị
ảo,
頂 上 有光 猶 是 幻,
Vân sinh túc hạ vị vi Tiên,
雲 生 足下 未 為 仙.
Đỉnh đầu phát sáng còn là
ảo,
Mây sinh dưới gót chửa là
Tiên.
Lại trong khi Thiền Định
bỗng thấy Lâu Đài châu tuý, nữ nhạc sinh huỳnh, kỳ hoa dị thảo, như là
tranh vẽ. Kẻ kia không hiểu, tưởng đã lên trời, biết đâu rằng cái đó là
do chính nơi Đan Điền mình, cho ảo cảnh là chân cảnh. Cứ thế đi lên mà
không biết đường ra. Lúc này nên dùng hư không mà khuếch sung thêm, thì
Thần của ta nơi Thiên Cốc có lẽ đã thăng nhập Thái Hư, hợp nhất với Thái
Hư.
Quán xét hư không là quán
xét tự tâm. Tâm vốn chẳng sinh ảo giác, mà ảo giác là do tự tính sinh.
Bản lai vốn không tịch, nên mới sáng soi muôn nơi. Y như hư không, quýnh
triệt hư tĩnh, biên chiếu khắp nơi, viên minh hạo khiết, như trăng tròn
lớn, to như chân không,
Sáng chói không bờ. Trở về
quan sát tự thân, thì tâm và thân đều hư không như nhau, Thân hư không
thông với Hư không trời đất, hư không của trời đất thông với hư không
của Thái Hư. Hư không tương thông, thành một miếng. Thế chẳng phải là
hợp nhất với Thái Hư sao?
Trước hết là hư kỳ tâm, sau
đó là hư kỳ thân, rồi Hư cả trời đất. Hư chẳng phải là Hư, Hư mà Vô Hư,
Hư mà không biết, Vô hư mà cũng không biết, nên dương thần của ta xung
hư mà ra vào không bị chướng ngại vậy. Sau đó có thể cùng Thiên Địa hợp
kỳ đức, đồng thể với Thái Hư. Thế là người đã Hỗn Đồng (Đồng hoá) với
Thái Hư vậy. Thế là mới nói tới giai đoạn lên cùng Thái Hư, chứ chưa vào
được Thực Tế của Thái Hư, mới chỉ là Luyện Thần chứ chưa phải là xuất
Thần.
Nếu muốn cao bôn Đế Cảnh,
thì phải luyện dưỡng Cốc Thần, lấy Linh Tri Tịch Chiếu làm tâm, Hư không
bất trụ làm quan điểm, phải Bão bản hoàn Nguyên, phục qui Thái Cực.
Cứ thế tiến lên mãi mãi, cho
tới chỗ Vô Thượng khả thượng, huyền chi hựu huyền, vô tượng khả tượng,
bất nhiên nhi nhiên. Thế là đạt tới chỗ Linh Chi Diệu hữu, quán thônh
khắp Pháp giới, vượt lên trên cõi Vân Hán, hoà hợp với Khung Hạo. Thế là
Thiên Cốc Nguyên Thần của ta luyện được tới chỗ chí cực, chí diệu. Cho
nên Chương Tư Khiêm nói:
Đắc Thái Cực toàn thể,
得 太 極 全 體
Kiến Bản Lai diện mục,
見 本 來 面 目
Tiên Thiên nhất điểm chân,
先 天 一 點 真
Hậu thiên tức thị ốc.
後 天 即 是 屋
Được Thái Cực toàn thể,
Thấy Bản Lai diện Mục,
Tiên Thiên Nhất điểm chân,
Hậu thiên là Nhà vậy.
Huỳnh Thiềm Tử nói: «Luyện
Dương Thần Liễu xuất Dương Thần, từ Sắc Giới siêu lên Vô Sắc Giới. Thế
là Chứng Thành Diệu Đạo. Cần phải hoà quang vào với Hỗn Độn. Tuy ở Hồng
Trần, nhưng không chung ô nhiễm với thế nhân. Tuy sống trong thế giới ô
trọc, nhưng hành tàng mạc trắc. Tuy mỗi ngày đều muốn mai danh ẩn tích,
ám trung tích đức, khai thành tâm, giảng Phật pháp như cho người uống
sữa, hướng dẫn kẻ hậu học, phổ độ chúng sinh, trên báo phật ân, dưới
giúp mọi người.»
Kinh Kim Cương nói: «Nay có
các hạng chúng sinh, như noãn sinh, thai sinh, thấp sinh, hoá sinh, như
hữu sắc, như vô sắc, như hữu tưởng, như vô tưởng, như phi hữu tưởng, như
phi vô tưởng, nay ta sẽ giúp cho họ được giải thoát tất cả, giúp họ nhập
Vô Dư Niết Bàn. Như vậy sẽ diệt độ Vô số Lượng, Vô Biên chúng sinh. Thật
có nhiều chúng sinh đã được diệt độ. Cho nên sáng ngày đức Thế Tôn thành
Đạo, Ngài thương chúng sinh và nói: Tiên độ chúng sinh, nhiên hậu tác
Phật 先 度 眾 生 然 後 作 佛
(Trước độ chúng sinh, sau mới thành Phật).»
Triệu Pháp Sư nói: Tính bản
vô sinh, Cố diệc vô diệt, Thử thật thiên thánh đồng nhiên nhi Chân Tâm.
Chúng sinh độ tận, Phương nhập Niết bàn. Thử diệc Thiên Thánh đồng qui
nhi thực tế.
性 本 無 生 故 亦 無 滅,
此 實 千 聖 同 然 之 真 心.
耜
生 度 盡 方
入 涅 槃,
此 亦 千 聖 同 歸 之 實 際.
Tính vốn Vô sinh, Nên cũng
Vô Diệt.
Đó là thiên thánh đồng nhiên
nhi Chân Tâm.
Chúng sinh độ tận, Mới Nhập
Niết Bàn.
Đó là chỗ Thiên thánh thực
tế đồng qui vậy,
Vương phương Bình nói:
Loan hạc lai thời, thừa tử
vụ,
鸞 鶴 來 時 乘 紫 霧,
Ngọc Hoàng hữu sắc đăng tiên
lộ.
玉 皇 有 敕 登 仙 路.
Cửu huyền thất tổ tận thăng
thiên,
九 玄 七 祖 盡 升 天,
Độ liễu quần sinh phương tự
độ.
度 了 群 生 方 自 度.
Loan Hạc tới rồi, nương mây
tía,
Ngọc Hoàng có chỉ gọi ta lên
Tiên Lộ.
Cửu Huyền Thất Tổ lên tiên
cả rồi.
Ta độ chúng sinh trước rồi
tự độ.
Ôi! Xưa cổ Phật, Cao Tiên có
một tấm lòng quảng đại, vô tư! Còn như nay có một hạng người chỉ biết
một phép, một khẩu quyết, mà muốn giữ hết sức bí mật. Họ sánh với cổ
nhân thì thật xấu hổ chết.
Ta đã Vô Niệm từ lâu. Chỉ vì
trước muốn độ người, sau mới độ mình. Tâm còn một niệm, chưa thể nói ra.
Nay nếu ta làm sẽ tận tiết lộ Thiên cơ. Tuy còn một điều, chưa thể nói
ra, nay xin nói nốt.
Đạo thư nói: Âm thần thấy
được người, Dương thần người nhìn thấy. Nếu tu một vật, thì Âm Thần sẽ
hiện ra, Âm thần sẽ hữu ảnh, vô hình, đó là Quỉ Tiên vậy. Còn nếu tu
Tính Mệnh cả hai bên, thì Dương thần sẽ hiện ra. Dương thần thì Hữu ảnh,
hữu hình, đó là Thiên Tiên vậy. Cho nên nói: «Đạo bản vô tướng, tiên quí
hữu hình.» Nhưng nếu xuất thần quá sớm, thì Đạo Kinh thường quở trách.
Khi đã có Mẹ, thời phải trở về đầu. Thường lưu thần nơi Thiên Cốc, phục
qui như Anh Nhi, bất thức bất tri, duy thâm, duy tịch. Dương quang vô
lậu, nên càng rộng, càng lớn, càng xa càng sáng. Tự nhiên biến hoá sẽ
sinh thần, sinh rồi lại sinh, sinh sinh vô tận, hoá rồi lại hoá, hoá hoá
vô cùng. Con lại sinh cháu, bách thiên, vạn ức.
Trương tử Dương viết:
Nhất tải sinh cá nhi,
一 載 生 個 兒
Cá cá hội kỵ hạc.
個 個 會 騎 鶴
Một đời sinh vài trẻ,
Ai ai cũng cưỡi hạc thành
tiên.
Trần Nê Hoàn nói:
Nhất tải thai sinh nhất cá
nhi,
一 載 胎 生 一 個 兒,
Tử hựu tôn hề, tôn hựu chi.
子 又 孫 兮 孫 又 枝.
Một đời thai sinh được một
con,
Con rồi lại cháu, cháu lại
chi.
Bạch Ngọc Thiềm nói:
Nhất thể biến đa,
一 體 遍 多,
Do lãng nguyệt nhi ảnh phân
thiên thuỷ,
猶 朗 月 而 影 分 千 水.
Đa thân nhập nhất,
多 身 入 一,
Nhược minh kính nhi quang
ngụ vạn hình.
若 明 鏡 而 光 寓 萬 形.
Một thân hoá nhiều,
Như trăng sáng phân thành
nghìn ảnh
Nhiều thân nhập một,
Như gương sáng có thể soi
vạn hình.
Tiên gia gọi là Phân Thân,
Phật gia gọi là Hoá Thân, như đức Thế Tôn không lìa cây Bồ Đề, mà vẫn
lên Thiên Cung thuyết pháp, lại như Thiện Tài không là rừng Sa La, mà
vẫn gặp các bạn ở 110 thành khác.
Đông Hoa Đế Quân nói:
Pháp thân cương đại thông
thiên địa,
法 身 剛 大 通 天 地,
Chân Tính viên minh quán cổ
kim.
真 性 圓 明 貫 古 今.
Nhược vị đỉnh môn khai kỳ
nhãn,
若 未 頂 門 開 其 眼,
Hưu giao tán ảnh dữ phân
hình.
休 教 散 影 與 分 形.
Pháp thân cương đại thông
Thiên Địa,
Chân Tính viên minh quán cổ
kim.
Nếu trên đầu chưa khai được
mắt thú ba,
Thì đừng truyền cho phép
Phân thân, tán ảnh.
Phân thân tán ảnh không phải
là kỳ diệu, vì vẫn còn lệ thuộc vào ảo thân, chưa phải là giải thoát.
Nếu muốn thiên biến vạn hoá, há không sợ hại Bản Thể mình sao?
Khi đã được chín năm công
phu toàn vẹn, hết sức là thuần tuý rồi, sẽ thoát ra ngoài vòng cưông toả
của ngũ hành, trở về được với Vô Cực thủa ban đầu, chứnh thực được Diệu
Tướng cánh Diệu, được Chân Công, toàn vên chí cực, có được thân Kim
Cương bất hoại, sẽ sống vạn năm, tự giác, giác tha, tiếp nối được quang
đại chủng tử của Phật Tổ. Sẽ được Tam Thiên Đại Công cáo thành, sẽ có
Bạch Hạc đến đón. Sẽ được Ngọc Đế đơn thư tuyên triệu, thân bay lên Kim
Khuyết, phản qui Đế Hương, như Chung Ly Ông nói:
Cửu tải công thành nhân sự
tận,
九 載 功 成 人 事 盡,
Khiên hoành Thiên Địa bất do
thân.
縴 橫 天 地 不 由 親.
Chín năm công thành nhân sựï
tận.
Dọc ngang trời đất chẳng do
ta.
Tiêu tử Hư nói:
Công thành tu thị xuất thần
kinh,
功 成 須 是 出 神 經,
Nội viện phồn hoa vật luỵ
thân.
內 院 繁 華 勿 累 身.
Hội thủ Thần Tiên thoát siêu
pháp,
會 取 神 仙 脫 超 法,
Siêu nhiên khoá hạc cận Tam
Thanh.
飄 然 跨 鶴 覲 三 清.
Công thành âu phải xuất Kinh
Đô,
Đơn Điền tuy đẹp chớ luỵ
thân,
Hãy học Tiên xưa phép siêu
thoát,
Hãy cưỡi hạc bay viếng Tam
Thanh.
Chư tiên thoát xác, không
giống nhau. Có người phi thăng tụ Bảo Tháp, có người phi thăng từ Hồng
Lâu. Có người nhìn trăng mà đi, có người soi gương mà phi thăng, có
người thoát ra tự đỉnh đầu, cho nên sách Huyền Áo Tập nói:
Tắc đoạn Hoàng Tuyền lộ,
塞 斷 黃 泉 路
Xung khai Tử Phủ môn.
沖 開 紫 府 門
Như hà Hải Thiềm Tử,
如 何 海 蟾 子
Hoá hạc xuất Nê Hoàn.
化 鶴 出 泥 丸
Bế tắc Sinh tử lộ,
Mở được cửa Đỉnh Đầu,
Làm sao Hải Thiềm Tử,
Hoá Hạc xuất Nê Hoàn?
Trung Hoà Tập viết:
Thành Tựu Đỉnh Môn khai nhất
khiếu,
成 就 頂 門 開 一 竅,
Cá trung biệt thị nhất Kiền
Khôn.
個 中 別 是 一 乾 坤.
Công thành, đầu đỉnh khai
nhất khiếu,
Trong đó rành rành đủ Kiền
Khôn.
Vả mở được Đỉnh Môn đâu có
dễ? Trứớc hết phải dùng Tam Muội Hoả, thông qua không được. Sau đó dùng
Thái Dương Hoả, nó mới mở ra. Hai thứ hoả đó xung kích luôn luôn. Thoát
chốc, một luồng hồng quang tràn thế giới, lửa tím ngang trời, rồi có một
tiếng sét lớn, đỉnh môn mở ra. Cho nên Lữ Thuần Dương nói:
Cửu niên hoả hậu trực kinh
quá,
九 年 火 候 直 經 過,
Hốt nhĩ Thiên Môn đỉnh trung
phá.
忽 爾 天 門 頂 中 破.
Chân Nhân xuất hiện đại thần
thông,
真 人 出 現 大 神 通,
Tòng thử Thiên Tiên khả
tương hạ.
從 此 天 仙 可 相 賀.
Chín năm hoả hậu vừa mới
xong,
Bỗng thấy đỉnh đầu như muốn
vỡ,
Chân Nhân Xuất hiện Đại Thần
Thông,
Từ đó Thiên Tiên có thể đến
mừng.
Chân Nhân xuất hiện, thừa
vân khí, cưỡi phi long, thăng Ngọc Kinh, Du Đế Khuyết, phiêu phiêu vân
tế, bay lượn trên trời. Có phượng triện, kim thư, mời đến điện Cửu Dương
triều kiến Ngọc Hoàng, dự hội Bàn Đào, yến diên cùng vạn thánh. Dùng xe
loan tuỳ ý rong chơi, lên mây thì có xe rồng chờ đón, có Tử Phủ Ngao
Cung. Có hạc múa trên đầu, có đơn đài quỳnh viện. Muốn đi đâu thì mây đã
sẵn dưới chân. Con người bị lửa cháy, còn ta đã ưu du vào Chân Như chi
cảnh. Tang điền biến hiện, nhưng ta đã tiêu diêu nơi Cực Lạc chi thiên.
Ta tụ thời thành hình, tán
thời thành khí, ẩn hiển khôn lường, biến hoá vô cùng. Nước lửa không làm
được cho ta chết đuối hay cháy tan. Ta sáng như nhật nguyệt, không bóng,
không hình; Đao binh không hại được ta, hổ lang không làm ta tổn thương,
Âm Dương không làm ta thiên biến, ngũ hành không nung nấu được ta. Diêm
La không bắt được ta chết. Đế Thích không điều khiển được sự sống của
ta. Ta ngang dọc tự do, xuất nhập tự tại. Tin chăng? Tử Dương nói:
Nhất lạp linh đan thôn nhập
phúc,
一 粒 靈 丹 吞 入 腹.
Thủy tri ngã mệnh bất do
thiên.
始 知 我 命 不 由 天.
Một hạt Kim Đơn
nuốt xuống bụng
Mới hay Ngã Mệnh
bất do Thiên.
Đó là lúc Đại Trượng Phu
sống đắc ý, đó là ngày công thành danh toại. Con người được như vậy,
không phải sướng lắm thay.
Thượng Dương Tử nói:
Tổng giai phàm thế bá anh
hùng.
總 皆 凡 世 播 英 雄,
Tố tận công danh, đáo để
không.
做 盡 功 名 到 底 空.
Duy hữu Kim Đơn tối Linh
diệu,
唯 有 難 丹 最 靈 妙,
Đại la thiên thượng hiển
Thần Thông,
大 羅 天 上 顯 神 通.
Nhìn xem trần thế chúng anh
hùng,
Công danh dẫu mấy cũng là
không.
Duy có Kim Đơn là Linh diệu,
Trở thành Thượng Tiên, hiển
thần thông.
Ngọc Thanh, Thượng
Thanh, Thái Thanh = Tiên cảnh.
1
2 3
4 5
6
7 8
9 10
11 12
|