DỊCH KINH YẾU CHỈ
Hướng đi của Thánh
nhân
Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ & Huyền Linh Yến
Lê
Mục lục | Lời nói
đầu | Phần
1 2
3 4
5 6
7 8
9
|
chương
1 2
Phần 1
DỊCH HỌC NHẬP MÔN
Chương 1. Dẫn Nhập
Học Dịch có thể
chia ra làm hai đường lối:
1. Một là học
gốc Dịch tức là chuyên khảo về Vô Cực, Thái Cực, tìm hiểu về nguồn
gốc của vũ trụ và con người.
2. Hai là học
ngọn Dịch tức là khảo sát về lẽ Âm Dương tiêu trưởng của trời đất,
tuần tiết thịnh suy của hoàn võ, tức là học về các Hào, Quải, học về
Tượng, Từ, Số.
Học Dịch theo lối
thứ nhất sẽ giúp ta tìm lại được căn nguyên của tâm hồn và biết đường tu
luyện để tiến tới Chân, Thiện, Mỹ, Phản bản, Hoàn nguyên.
Học Dịch theo lối
thứ hai có thể giúp ta tiên tri, tiên đoán phần nào vận hội, khí thế của
lịch sử nhân loại, cũng như những động cơ biến hóa trong hoàn võ..
Chúng ta nên nhớ
Dịch là do Trời truyền! Phục Hi, Văn Vương, Chu Công, Khổng Tử đều là
những người đã được Thượng Đế mặc khải, đều có những khối óc siêu việt.
Các Ngài đã dày công suy tư, khảo sát, ghi chú, sáng tác mới lưu truyền
cho chúng ta được gia tài Dịch học quí báu ấy. Đi vào khoa Dịch học, ta
phải cố gắng đạt cho được vi ý cổ nhân, tìm cho ra cội rễ cuộc đời, gốc
gác vũ trụ, những định luật chi phối mọi sự biến thiên của đất trời,
cũng như viễn đích, cùng lý của quần sinh, và nhân loại. Chúng ta sẽ
dùng những họa bản Dịch để làm những bản đồ chỉ đường, dẫn lối cho tâm
thần ta băng qua các lớp lang biến ảo bên ngoài của vũ trụ để đi vào căn
nguyên bất biến, tâm điểm hằng cửu của trần hoàn. Từ đó ta sẽ đi ngược
lại, để tìm cho ra dần dần các căn cơ, then chốt cũng như những nhịp
điệu, tiết tấu của mọi biến thiên.
Sự khảo cứu này
sẽ đòi hỏi chúng ta nhiều công phu, bắt buộc ta phải tiềm tâm suy cứu
đêm ngày, nhưng cũng rạt rào lý thú. Sự học hởi của chúng ta sẽ không
phải là một sự cóp nhặt máy móc, mà là cả một công trình sáng tạo hồi
hộp. Sự tìm tòi học hỏi này cũng có thể giúp chúng ta gạn đục, khơi
trong cõi lòng để hòa hài cùng Tạo Hóa,
để gặp gỡ lại các Thánh Hiền muôn nơi, muôn thủa.
Thực vậy, nhìn
vào các đồ bản Dịch ta sẽ lĩnh hội được sự kiện vô cùng quan trọng này
là Tạo Hóa hay Thái Cực ẩn áo ngay trong lòng sâu Vạn Hữu. Tạo Hóa và
Vạn Hữu hợp lại thành một đại thể, y như một cây vĩ đại có muôn cành lá,
hoa quả xum xuê.
Thái Cực,
Tạo Hóa là căn cốt; Vạn Hữu là những hiện tượng biến thiên chuyển dịch
bên ngoài.
Suy ra: nếu ta
biết vượt qua những lớp lang, biến ảo của hoàn cảnh, xác thân và tâm
hồn, ta sẽ tìm về được với Tạo Hóa, với Thái Cực ẩn áo nơi đáy lòng ta.
Thế tức là: từ
ngọn suy ra gốc, từ biến thiên suy ra hằng cửu, từ các tầng lớp biến
thiên bên ngoài suy ra tâm điểm bất biến bên trong. Như vậy học Dịch là
để biết các lớp lang biến hóa, chuyển dịch của vũ trụ và của lòng mình;
nhân đó, sẽ suy ra được chiều hướng tiến thoái và trở về được cùng bản
thể duy nhất, tiềm ẩn nơi đáy lòng mình. Xưa nay đã có biết bao người
nhờ học Dịch mà trở về được với căn nguyên của mình, với Trời, với Thái
Cực.
Ngụy bá Dương
chân nhân đời nhà Hán, tác giả bộ Chu Dịch Tham Đồng Khế, một bộ
sách căn bản cho đạo Thần Tiên, đã đề tựa sách như sau:
Đạo Thần Tiên
luyện đơn, tu Đạo thực hết sức giản dị: chẳng qua là kết hợp với Thái
Cực (Tạo Hóa) mà
thôi
Ông giải thích:
Tham là tham dự
cùng Thái Cực.
Đồng là hòa đồng
cùng Thái Cực.
Khế là khế hợp
với Thái Cực.
Thái Uyên, nho
gia thời Tống cho rằng: Người quân tử học Dịch để tiến tới thần minh
Tác giả quyển
Thái Cực quyền bổng đồ huyết cho rằng: Dịch là một phương pháp, một
con đường lớn lao, trọng đại giúp ta trở về với Trời, với Thượng
Đế.
Văn đạo Tử gần
đây cũng chủ trương rằng học Dịch cốt là để tìm cho ra căn cốt tinh hoa
của mình, tìm cho ra định mệnh sang cả của mình, tìm cho ra nhẽ phản bản
hoàn nguyên, chứ không phải vụ chuyện bói toán, sấm vĩ.
Người xưa chê
những người học Dịch một cách thiển cận, bỏ căn bản, để đi tìm chi mạt,
ngọn ngành như sau:
Chư Nhu đàm Dịch
mạn phân phân
Chỉ kiến phiền
chi bất kiến căn
Quan tượng đồ lao
suy hỗ thể,
Ngoạn từ diệc thị
sính không ngôn,
Tu tri nhất bản
sinh song cán,
Thủy tín thiên
nhi dữ vạn tôn.
Khiết khẩn Bao Hi
vi nhân ý
Du du kim cổ
hướng thùy luân.
Tạm dịch:
Chư Nho bàn Dịch
nói lông bông,
Ngành ngọn tinh
tường, gốc chẳng thông
Xem Tượng, tốn
công suy quẻ Hỗ
Ngoạn Từ, phí sức
sính lời không
Có hay một gốc
hai cành chẽ
Mới thấy nghìn
con, vạn cháu đông,
Nối gót Phục Hi
ai đó tá,
Ngàn sau tri kỷ,
dạ vời trông.
Cổ nhân xưa tìm
ra được bí quyết của Hóa Công, tạo ra được Hà Đồ, Lạc Thư, Hồng Phạm,
sáng tác ra được Dịch Tượng, Dịch Quái, không phải vì thấy Thần qui,
Long mã, mà chính vì đã biết quan sát hiện tượng đất trời, tiềm tâm suy
cứu, để đi sâu vào đáy lòng vũ trụ, vào tới Thiên địa chi tâm,
Hoàng cực chi cực, để rồi từ đó, có cái nhìn bao quát cả nội giới
lẫn ngoại giới.
Cho nên điều kiện
căn bản để học Dịch cho có kết quả là:
- Khảo sát
kinh văn.
- Quan sát nội
giới, ngoại giới.
- Tiềm tâm suy
cứu.
Có như vậy mới
tìm ra được vi ý cổ nhân, tìm ra được nhẽ biến hằng của trời đất cũng
như của bản thân, tìm ra được bản nguyên vũ trụ tiềm ẩn ngay trong lòng
mình, tìm ra lẽ nhất quán ngay trong người mình.
Khi con người
tìm ra được căn nguyên của tâm hồn, sẽ không còn quan niệm theo đường
lối qua phân gián cách.
Khi đã nhận thức
được bản nguyên duy nhất ẩn tàng dưới các lớp lang phiến diện của vũ
trụ, tâm hồn sẽ khai thông được nguồn mạch ánh sáng, sẽ thông tuệ, sẽ
trực giác, và sẽ nhìn thấy rõ hướng đi của tâm thần. Dần dà nhờ sự trung
thành theo rõi ánh Hào quang ẩn ước chỉ đường, nhờ sự bền bỉ trên hướng
đi đã được chỉ vạch, lướt thắng mọi gian lao, mọi cạm bẫy, mọi trở ngại
gây nên bởi tà ma, vật dục; thức thần, kiêu ý, tâm hồn càng ngày càng
thấy căn tâm bừng sáng, hạo khí gia tăng.
Dần dà tâm hồn sẽ
nhận ra Chân Thể tiềm ẩn đáy lòng khỏi mất công tìm tòi, mò mẫm
như xưa. Lúc ấy tâm hồn sẽ phát huy, phóng phát được ánh Thiên Chân
ra bên ngoài, soi sáng cho thế nhân biết đường lối Qui nguyên, Phản bản.
Muốn học
Dịch cho có kết quả, cần phải tìm cho ra lẽ biến hằng ngay trong lòng
mình, tìm ra được bản nguyên của vũ trụ, được lẽ nhất quán ngay trong
lòng mình.
Khi tìm ra được
căn nguyên, sẽ thông tuệ, sẽ nhận thức và sẽ tìm ra được
Thiên Chân. Nhận ra được Thiên Chân, là vào được tâm điểm của vòng
Dịch. Lúc ấy sẽ biết được những định luật chi phối sự biến Dịch, lý do
và mục đích của sự biến Dịch.
Chu Tử nói:
Cái vi diệu của Tạo Hóa, chỉ có những người đi sâu vào nguyên lý
mới có thể biết được
Hoàng miễn Trai
viết: Trí tri là phương tiện để vào đạo, mà trí tri đâu có dễ; cần phải
nhận thức được thực thể của vũ trụ; lúc ấy đầu đuôi cơ sự mới hiển lộ
ra; bằng không thì chỉ là giảng thuyết văn tự, ngày một lao sao, làm cho
bản thể vỡ vụn, mà căn nguyên cũng chẳng biết là chi.
Ông viết thêm:
Lòng nguyên vẹn, không bị xuyến xao, chia xẻ mới có thể thấy được cái
bao la của Đạo thể, có học nhiều biết rộng, mới rõ được cái tế vi của
Đạo thể.
Trên phương diện
bản thể, bản tính, thì vạn vật in nhau, nhưng trên phương diện biến Dịch
thì mọi sự, mọi vật đều có một vẻ mặt khác lạ. Cho nên tồn tâm sẽ hàm
súc được Lý vạn vật; bác học sẽ hiểu rõ Lý vạn vật
Nếu ta học Dịch
với mục đích là tìm chân lý, tìm nguyên thể, thì chẳng những ta tìm ra
được bản ý của các hiền triết Á đông, mà còn tìm ra được bình
sinh chi chí của các hiền triết Âu Châu.
Thực vậy,
Héraclite nghiên cứu sự biến Dịch chính là để tìm cho ra Đạo thể
(Logos), cho ra Chân lý đại đồng phổ quát.
Salomon Ibn
Gebirol cũng khuyên mọi người hãy vươn lên cho tới bản thể, để thực hiện
định mệnh mình và để được hạnh phúc, khoái lạc tuyệt vời.
CHÚ THÍCH
Mục lục | Lời nói
đầu | Phần
1 2
3 4
5 6
7 8
9 | chương
1
2
|