TÍNH MỆNH KHUÊ CHỈ TOÀN THƯ
»
MỤC LỤC |
NGUYÊN |
HANH |
LỢI |
TRINH
LỢI TẬP
1
2 3
4 5
6 7
8 9
10 11
12 13
HÀNH HỎA HẦU PHÁP
Hoả hầu là điều bí mật,
thánh nhân không truyền. Nay xin nói lộ ra.
Thuốc không có lửa không
sinh. Thuốc chín, lửa sẽ hết. Lửa không thuốc sẽ không sinh. Lửa mà đủ,
đan sẽ thành. Vả cái kỳ bí của lửa, không thể nhất khái nói xong.
Khi chưa được đơn, thì phải
dùng Vũ Hoả mà ngưng kết. Khi đã được đơn, thì phải dùng Văn Hoả mà nuôi
dưỡng. Văn Hoả là lửa Kết Bửu (Kết Bửu: kết đan). Cách dưỡng nó thì phải
biết tiết chế nó bằng Hàn Ôn, Tiêu Tức vậy.
Tham Đồng Khế nói: Hầu thị
gia cẩn thận, thẩm sát biện hàn ôn 候 視 加 謹 慎 審 察 辨 寒 溫.
Thấy lửa chưa cháy, phải
dùng gió Tốn (Tốn=gió) thổi vào. Thấy lửa đã cháy, phải dùng Thần Hoả
làm cho nó đượm. Lửa quá mạnh, sẽ giảm đi; lửa không đủ, sẽ tăng lên.
Làm sao cho trung hoà, không bị Hoả Táo hay Hoả Hàn vậy.
Vả lửa mạnh hay yếu là do Ý
Niệm mà ra. Cho nên Trần Hư Bạch nói:
Niệm bất khả khởi, niệm khởi
tắc hoả táo.
念 不 可 起 念 起 則 火 燥,
YÙ bất khả tán, ý tán tắc
hoả lãnh.
意 不 可 散 意 散 則 火 冷.
Vọng niệm không nên khởi,
Niệm khởi, lửa bốc to.
Ý không nên phân tán,
Ý tán lửa sẽ yếu.
Chỉ cần một niệm không sinh,
một ý không tán, thu liễm mục quang, trầm tĩnh tự nhiên, chân tức đều
hoà liên tục, lúc nào cũng tỉnh thức, đó là Chân Hoả hầu để trường dưỡng
thánh thai.
Cho nên Bạch Ngọc Thiềm nói:
Thái Dược Vật vu bất động
chi trung,
采 藥 物 于 不 動 之 中,
Hành Hoả Hầu vu Vô Vi chi
nội.
行 火 候 于 無 為 之 內.
Hái thuốc là khi an tĩnh
nhất,
Hành Hoả Hầu chỉ cốt thật tự
nhiên,
Trương Tam Phong nói:
Dĩ mặc, dĩ nhu tồn Hoả Tính,
以 默 以 柔 存 火 性,
Vật vong vật trợ dưỡng Linh
Thai.
勿 忘 勿 助 養 靈 胎.
Yên lặng, nhu hoà gìn giữ
lửa,
Vật vong vật trợ dưỡng Linh
Thai.
Lưu Hải Thiềm nói:
Ngột ngột Vô Vi dung chí
bảo,
兀 兀 無 為 融 至 寶,
Vi vi Văn Hoả dưỡng Tiềm
Long.
微 為 文 火 養 潛 龍.
Tĩnh tĩnh Vô Vi dung dưỡng
Nội Đan,
Lửa Văn nhè nhẹ nuôi Rồng
Nhỏ.
Trương Tử Dương nói:
Tự hữu Thiên Nhiên chân hoả
dục,
自 有 天 然 真 火 育,
Bất tu sài thán cập suy hư.
不 須 柴 炭 及 吹 噓.
Đã sẵn Thiên Nhiên Chân Hoả
ấy,
Khỏi cần than củi khỏi cần
thổi gió.
Lại thêm:
Mạn thủ dược lô, khán hoả
hầu,
漫 守 藥 爐 看 火 候,
Đãn an Thần Tức nhiệm thiên
nhiên.
但 安 神 息 任 天 然.
Khỏi cần Dược Đỉnh với Hoả
Hầu.
Chỉ cần Thần Tức hợp Thiên
Nhiên.
Bốn vị Cao Tiên trên đây đều
dùng cái diệu dụng của Thiên Nhiên Chân Hoa mà thành Đạo Vô Thượng Chí
Tôn, chứ đâu phải dùng quái hào, cân, lượng, năm tháng, ngày, giờ đâu?
Người bây giờ, hiểu sai Chân
Ý của Tiên Sư, nên nệ tượng, chấp văn, nhận ngón tay làm mặt trăng, chỉ
muốn suy toán hào quái bằng cỏ thi, chỉ muốn tính âm dương cho phù hợp
với nét quẻ, ta chỉ sợ những người như vậy, sẽ chung thân vất vả mà
chẳng nên công trạng gì, đến chết mà cũng chằng biết đâu là Chân Lý.
Chính vì thế mà Trương Bình Thúc mới nói:
Thử trung đắc ý tu vong
tượng,
此 中 得 意 須 忘 象,
Nhược cứu quần hào, mạn dịch
tình.
若 究 群 爻 漫 役 情.
Ý khi đã hiểu, cần quên
tượng,
Muốn khảo quái hào, chớ bận
tâm.
Cao Thượng Tiên nói:
Trú dạ truân mông pháp tự
nhiên,
晝 夜 屯 蒙 法 自 然,
Yên dụng tư tư khan hoả hậu.
焉 用 孜 孜 看 火 候.
Sáng tối Truân Mông, pháp tự
nhiên,[1]
Cần chi vất vả ngó hoả hầu.
Trần Trọng Tố nói:
Hoả tuy hữu hậu, hữu tu
thời,
火 雖 有 候 有 須 時,
Ta tử cơ quan ngã tự tri.
些 子 機 關 我 自 知.
Lửa tuy hơn kém có khác
nhau,
Về vấn đề này, ta tự biết.
Bàng Chân Nhất nói:
Tòng lai Chân Hoả vô hình
tượng,
從 來 真 火 無 形 象,
Bất đắc sư truyền, dã đại
nan.
不 得 師 傳 也 大 難.
Xưa nay, Chân hoả vô hình
tượng,
Không có Thầy truyền, thật
khó khăn.
Tiêu tử Hư nói:
Dược vật điều hoà, 藥 物 調 和
Ngộ giả thậm dị. 悟 者
甚 易
Hoả Hầu tiêu tức, 火 候 消
息
Hành chi khủng
nan. 行 之 恐 難
Dược vật điều hoà,
Biết ra cũng dễù.
Hoả hậu mối manh,
Thực hành rất khó.
Thập nguyệt công phu, bí
quyết là do biết thở hẳn hoi; vạn niên khí số, bí quyết là sự vãng lai
(ý nói Nội Khí tuần hoàn là do Nội Đơn lên xuống).
Muốn dưỡng Bửu Châu của Đan
Điền, thì Bửu Châu đó thường tại. Muốn đoạt Bửu Châu của Thượng Đan
điền, thì Bửu Châu đó lại hoàn phục. Vận chuyển Hà Xa, từ Vĩ Lư, lên tới
Thiên Cốc, lên đến Côn Lôn, Bồng Đảo.
Mấy câu đầu là nói chuyện
lúc luyện đan, lúc đan thoát thai nhập khẩu. Mấy câu sau nói về Luyện
Đơn khi đã thành, thoát thai, xuất xác. Mấy câu giữa bàn về ôn dưỡng Bửu
Châu, trường dưỡng thánh thai,
Trương Tam Phong nói:
Niên, nguyệt, nhật, thời
không hữu chước,
年 月 日 時 空 有 著,
Quải, Hào, Cân, Lượng diệc
chi li.
卦 爻 斤 兩 亦 支 離.
Nhược tồn hội đắc miên miên
ý,
若 存 會 得 綿 綿 意,
Chính thị vật vong vật trợ
thì,
正 是 勿 忘 勿 助 時.
Niên, Nguyệt, Nhật, Thời xá
kể chi,
Quải, hào, Phân, Lượng củng
bỏ đi,
Chỉ cần biết thở cho đứng
đắn,
Lại biết Không Quên, Không
Giúp chi.
Bạch Tử Thanh nói: Lưu tục,
thiển thức, chưa học luyện Đơn thì làm sao biết được rằng Nguyên Thuỷ
Thiên Tôn và các vị Thiên Tiên, Địa tiên tháng ngày đều hái thuốc không
ngừng; Thuốc càng hái càng trở nên vô cùng; Lại há không biết rằng núi
non, đất nước, người vật cũng luôn luôn hành hoả hầu, không bao giờ
ngừng, mà Hoả càng vận, thì càng không ngừng nghỉ. Thần mà ngưng, thì
Tinh Khí sẽ kết tụ, và châu bửu cũng ngưng kết. Chân Tức vãng lai không
hề gián đoạn thì đó là Hoả Hầu để ôn dưỡng vậy.
Trần Hư Bạch nói: Hoả hầu
chi yếu, Vưu đương vu Chân Tức cầu chi 火 候 之 要, 尤 當 于 真 息 求 之 (Yếu quyết
Hoả Hầu, Phải kiếm tìm nơi Chân Tức).
Khưu Trường Xuân nói: «Nhất
niệm bất ly phương thốn thị Chân Không. Thử dưỡng thai chi Chân Hoả dã.
Phù Chân Hoả giả, ngã chi Thần dã, nhi dữ Thiên Địa chi Thần, Hư Không
chi Thần, đồng kỳ Thần dã. Chân Hậu giả, ngã chi Tức dã. Nhi dữ Thiên
Địa chi Tức, Không Hư chi tức đồng kỳ Tức dã.» 一 念 不 離 方 寸 是 真 空. 此 養 胎
之 真 火 也. 夫 真 火 者, 我 之 神 也. 而 與 天 地 之 神, 虛 空 之 神, 同 其 神 也. 真 候 者, 我 之 息
也. 而 與 天 地 之 息, 空 虛 之 息 同 其 息 也.
Một niệm không lìa khỏi Đan
Điền, thì là Chân Không (Đại Định). Đó là Chân Hoả để dưỡng Thai. Mà
Chân Hoả là Thần của ta, nó cùng với Thần Trời Đất và Thần hư không là
một. Còn Chân Hầu là hơi thở của ta. Nó và Hơi Thở của Trời Đất vàcủa Hư
Không là một hơi thở vậy.
Tả Nguyên Phóng nói:
Hoả hậu vô vi hợp tự nhiên,
火 候 無 為 合 自 然,
Tự nhiên Chân Hoả dưỡng Thai
Tiên.
自 然 真 火 養 胎 仙.
Đãn tồn Thần Tức cư đan
quýnh,
但 存 神 息 居 丹 扃,
Điều tiếp Tiên Thiên tiếp
Hậu Thiên.
調 燮 先 天 接 後 天.
Hoả Hậu vô vi hợp tự nhiên,
Tự nhiên Chân Hoả dưỡng Thai
Tiên,
Thần Tức chỉ cần cư đan
quýnh.
Là khiến Tiên Thiên hợp Hậu
Thiên.
Vương Trùng Duơng nói:
Thánh Thai ký ngưng,
聖 胎 既 凝
Dưỡng dĩ Văn Hoả.
養 以 文 火
An Thần định tức,
安 神 定 息
Nhiệm kỳ tự như,
任 其 自 如
Thử dĩ Thần cảm,
此 以 神 感
Bỉ dĩ Thần ứng.
彼 以 神 應
Thiên cơ diệu dụng,
天 機 妙 用
Cố tự nhiên nhi
nhiên. 故 自 然 而 然
Thánh Thai đã thành,
Dưỡng bằng Văn Hoả.
An Thần định tức,
Hết sức tự nhiên.
Thần cảm bên này,
Thần ứng phía kia.
Thiên cơ diệu dụng,
Nên rất tự nhiên.
Ta nhờ đó mà biết Thần Tức,
Hoả Hầu. Mạnh tử nói: Vật vong, vật trợ 勿 忘 勿 助 (không quên, không giúp,
cứ để tự nhiên). Lão Tử nói: Miên miên nhược tồn[2]
綿 綿 若 存 (Miên man muôn kiếp vẫn còn), Thích thị nói: Bất đắc cần bất đắc
đãi 不 得 勤 不 得 怠 (không chăm, không lười). Tất cả đều muốn nói về vi chỉ
của Hoả Hầu, của Thần Tức. Cho nên nói:
Thần minh bất khẳng phân
minh thuyết.
神 仙 不 肯 分 明 說,
Thuyết đắc phân minh, tiếu
sát nhân.
說 到 分 明 笑 殺 人
Thần minh không đực nói rõ
ràng,
Nói là rõ ràng, người cười
chết.
________________
[1]
Truân Mông là hai quẻ chỉ sự bắt đầu.
[2]
Đạo Đức Kinh, ch. VIII.
1
2 3
4 5
6 7
8 9
10 11
12 13
|