Đạo Trời rộng rãi mênh
mông,
Thái nguyên vô tượng, hình
dung nhẽ nào.
Tịch nhiên chẳng thấy tiêu
bao,
Hồng mông hồ dễ đón rào
vây ngăn
Càng bàn, càng biệt hơi
tăm,
Càng nhiều lời lẽ càng
tăng mịt mù [
Tiềm tâm ngẫm nghĩ suy tư,
Rồi ra mới thấy duyên do
gót đầu.
Hoa kia quả nọ vì đâu ?
Nếu không gốc gác làm sao
sinh thành ? [
I
Đất trời chưa có, có Hư vô
[
Hỗn độn
[,
Hồng mông [
chẳng bến bờ
Vạn vật nguyên lai đều gốc
đó [
Muôn đời thần thánh ấy căn
cơ [
Đại ý: Hư vô, Hỗn độn
không phải là hư không, vô tổ chức, mà chính là thuần nhất, bất khả
phân, là Tuyệt đối thể, nguồn gốc vạn vật, muôn thủa trường tồn, thần
thánh muôn đời đều do căn cơ ấy tạo thành.
II
Hư vô kỳ thực chẳng hư vô
[
Trời đất mênh mông chứa
chẳng vừa [
Chủ tể muôn loài nguồn Tạo
hóa [
Kim đơn, viên giác ấy căn
do [
Đại ý: Tuyệt đối thể là
nguyên thể chưa phát hiện thành hình tượng, nên tuy vô hình tượng,
nhưng nào phải là hư vô. Tuyệt đối thể vô hạn, nên trời đất hữu hạn
không chứa nổi; sinh xuất muôn loài, nên là chủ tể là nguồn gốc mọi
vật mọi loài.
Tuyệt đối thể ấy cũng là cùng đích con người, là đạt đạo, đạt đích của
con người, vì vậy gọi là Kim đơn (Lão) hay viên giác cũng không lạ.
III
Hư vô, vô tượng lại vô
cùng [
Vẽ khó thành hình, tả
chẳng thông [
Vô cực, Hoàng Trung, hay
Giá cá [
Muôn nghìn biến ảo phải
đâu không ? [
IV
Huyền quan vô sắc lại vô
phương [
Vô hình vô tượng khó tri
tường [
Mơ mòng phảng phất Chân
nhân hiện [
Tên gọi Cốc thần, hiệu Thọ
trường [
V
Huyền quan mới thực lạ
lùng sao!
Chẳng nhiễm phàm thân,
chẳng ở đâu [
Rong ruổi muôn phương, tìm
chẳng thấy [
Thấy rồi gần gủi tại tâm
đầu [
VI
Huyền quan một xứ phát
muôn nơi,
Muôn nơi hợp lại vẫn không
ngoài,
Huyền khiếu vần xoay thành
vạn đại,
Thế vận hội nguyên một
khắc thôi [
VII
Vô cực kim đơn có khác gì
Tinh toàn vằng vặc tỏa
quang huy
Nơi ấy sắc, không, không
mắc mối
Quang minh muôn thủa chẳng
suy vi [
VIII
Sau màn hiện tượng, ẩn Hư
vô [,
Góc biển biến thiên ấy bến
bờ [,
Vô cực, Bản lai chân diện
mục [
Đất trời chuyển động ấy
căn cơ. [
IX
Thái hư, Chân ngã khác chi
nhau
Sinh thành vạn vật đất
trời thâu.
Bao gồm vạn hữu thông kim
cổ
Vũ trụ tung hoành, chửa
thấm đâu [
X
Huyền tẫn, Cốc Thần, Nhất
với trung [
Hư vô chi cốc
[,
Trung Hoàng cung [
Huỳnh đình
[,
Chính vị [,
Hi Di phủ [
Tổ khiếu hư linh, tả chẳng
cùng [
XI
Nhất khiếu Hư vô thiên địa
trung.
Triền miên bí mật bất
thông phong.
Hoảng hốt yểu minh vô sắc
tượng
Chân nhân hiện tại bảo
châu trung
Dịch:
Một
khiếu Hư vô giữa đất trời
Triền
miên bí mật tự bao đời
Yểu
minh phảng phất không hình tượng,
Trong
ngọc Chân nhân hiện sáng ngời.
Đại ý: Người xưa tượng
trưng Vô cực bằng một vòng tròn trống rỗng 〇, vì là vô hình tượng, vô
sắc tướng, nhưng thực ra đấy chính là chủ tể càn khôn, là Tuyệt đối
thể, là Trời «ẩn», huyền diệu vô cùng cực.
XII
Đạo bản Hư vô sinh Thái
cực,
Thái cực biến nhi tiên hữu
nhất.
Nhất phân vi nhị, nhị sinh
tam,
Tứ tượng ngũ hành tòng thử
xuất [
Dịch:
Vô cực
có rồi, Thái cực sinh,
Cực
biến nhất rồi, nhị mới manh,
Tam
tài, tứ tượng dần dà hiện
Ngũ
hành, vạn vật thứ phân trình
Đại ý: Các hiền triết xưa
cố suy diễn lại sự tạo thành vạn vật. Thực ra đây không phải là sự tạo
thành, mà là sự biến hóa, chia phôi của một nguyên thể. Nguyên thể
sinh vật mà vẫn bất biến; vạn vật là những trạng thái biến thiên,
những tác dụng của một nguyên thể. Trông bên ngoài thì vạn thù. Vào
tới trung tâm, khu hữu thì lại nhất quán. Đó là thuyết nhất thể vạn
thù.
XIII
Hư vô biết được mới là
thông [
Vô cực tìm ra, phúc chẳng
cùng [
Du hốt ngao du về Hỗn Độn
[
Ngược dòng trời đất nhập
Trung cung [
XIV
Lão ưng vô dục,
[
Khổng vô ngôn [
Tiềm tâm võng tượng bảo
linh côn [
Phật có ngọc châu viên
giác chiếu [
Tam giáo suy ra cũng một
nguồn [
XV
Vô ngôn, vô niệm với vô vi
Thù đồ rốt cuộc vẫn đồng
qui [
Nhân với Linh đơn hay
chính giác [
Chân tâm, Trung, Nhất, há
phân kỳ [
Đại ý: Tam giác thánh hiền
đều muốn vươn lên sống «trong và cùng» Tuyệt đối thể, mà Tuyệt đối thể
là vô cùng tận, nên bất kỳ, một hiện tượng nào dù là ý niệm, dù là lời
lẽ, dù là động tác, tuy phát từ tuyệt đối thể ra, nhưng không phải là
Tuyệt đối thể. Vì vậy, muốn đạt tới tuyệt đối thể phải siêu xuất trên
ý niệm (vô niệm Thích), từ ngữ (vô ngôn Nho) và động tác tầm thường
(vô vi Lão) Phương châm hành động có khác, nhưng mục đích vẫn là một,
vì thế gọi « tam giáo đồng qui». Lên tới tuyệt đối thể là tới Toàn
thiện, tới Nhân (Nho) là luyện thành Linh đơn (Lão) là được chính
đẳng, chính giác (Phật). Đó là vào được chân tâm (Thích), vào tới
trung điểm của đất trời (Nho), tìm lại được Nhất thể của vạn vật
(Lão).
XVI
Hỗn nguyên nhất khiếu thị
Tiên thiên [
Nội diện hư vô lý tự nhiên
Nhược hướng vị sinh tiền
kiến đắc.
Minh tri tất thị đại la
tiên.
Dịch:
Hỗn
nguyên nhất khiếu ấy Tiên thiên,
Nội
diện hư vô lẽ tự nhiên.
Từ lúc
chưa sinh tìm mới thấy,
Hiểu
ra âu cũng đại la tiên.
Đại ý: Vô cực hay Hỗn
nguyên nhất khí có từ trước đất trời, vạn vật và thân ta. Cho nên muốn
tìm thấy Vô cực, phải vượt khỏi xác thân hình thức, sắc tướng, không
gian, thời gian. Hiểu vậy Trang tử mới nói: « Thiên địa dữ ngã tịnh
sinh... nhi vạn vật dữ ngã vi nhất»
XVII
Vô cực huyền quan ấy Pháp
thân [
Chẳng phải xác thân nhiễm
dục trần [
Hữu hình rốt cuộc thành hư
hoại [
Bản thể hư không vĩnh bất
trầm [
Đại ý: Các nhà huyền học
đều tin rằng trong thâm tâm mình có Trời. Trời là Pháp thân hay Kim
Cương Thân bất hủy hoại [
còn nhân tâm chẳng qua là xác thân có sinh có diệt. Trong triết học Hi
Lạp, tâm hồn là «Psyche», thần hồn là «Nous». Quan niệm này dĩ nhiên
là khác với quan niệm quần chúng cho rằng Trời ngưòi xa cách muôn
trùng.
XVIII
Vô cực Hư không ấy thực
Trời [
Lồng trong vạn vật chẳng
pha phôi [
Lòng vắng dục tình Trời
hiển hiện [
Thông lý Hoàng trung, thể
chính ngôi [
XIX
Vô cực Hư vô tạo thánh
thần [
Hợp nhất Hư vô ấy thánh
nhân [
Vô vi, vô dục hoàn vô ngã
[
Linh đơn hoàn tất, hiện
kim thân [
XX
Thiên hạ, địa thượng an tổ
khiếu
Nhật tây, nguyệt đông tụ
tiên thiên
Huyền quan chi hậu, Cốc
thần tiền
Chính trung hữu cá không
bất không.
TMPQ Quyển 1 trang 1a
Dịch:
Tổ
khiếu linh lung giữa đất trời
Nhật
nguyệt hai vầng tả hữu soi
Cốc
thần, Huyền khiếu theo sau trước
Không tịch Trung hoàng
rực rỡ ngôi. [
XXI
Càn khôn hợp thành linh tổ
khiếu,
Bao la thiên địa, Không
bất không
Yểu yểu minh minh viên
quang hiến,
Giá cá chính vị thần qui
trung
TMPQ Quyển I trang 1a
Dịch:
Tổ
khiếu kết nên bởi đất trời,
Bao la
thiên địa khắp đôi nơi
Mịt mờ
huyền ảo linh quang tỏa,
Một
điểm Trung hoàng giữ vững ngôi.
XXII
Huyền tẫn diệu hề bất khả
ngôn,
Tế nhập vi trần đại bao
thiên.
Nhân nhược năng tri thử
diệu khiếu,
Vạn niên bất hoại nhất kim
tiên.
TMPQ Quyển 1 trang 1a
Dịch:
Huyền
tẫn làm sao tả xứng lời,
Nhỏ chui lòng bụi, lớn
trùm trời. [
Diệu
khiếu ấy ai mà biết được,
Thần tiên huyền hóa,
thọ muôn đời.[
XXIII
Hàm dưỡng bản nguyên tại
phương thốn
Song lâm thụ hạ mịch bản
tông
Thùy liêm minh tâm, thủ Tổ
khiếu
Thủ cước hòa hợp khấu liên
hoàn
TMPQ Quyển I trang 1
Dịch:
Lòng
son mài miệt dưỡng nguyên căn,
Bản
tông tìm tõi tại thâm tâm,
Khép
kín ngũ quan gìn Tổ khiếu,
Chân
tay xếp chắp định nguyên thần.
XXIV
Hỗn độn sinh tiền hỗn độn
viên
Cá trung tiêu tức bất dung
truyền,
Phách khai khiếu nội,
khiếu trung khiếu,
Đạp phá thiên trung, thiên
ngoại thiên
TMKC Hanh trang 14a
Hỗn độn chưa sinh vẫn vẹn
tuyền,
Mịt mù tiêu tức nói sao
nên,
Vòng ngoài vượt hết, vào
trung điểm
Mới hay trời thẳm vốn kề
bên [
XXV
Ảo minh tài lộ nhất đoan
nghê,
Hoảng hốt vị tằng phân bỉ
thử
Trung gian chủ tể Giá ta
nhi
Tiện thị thế nhân chân
chủng tử
TMKC Lợi trang 5a
Dịch:
Phảng phất nguyên sơ lộ
mối manh,
Mơ màng đây đó chửa phân
trình,
Ở trong hiện rõ chân chủ
tể
Mầm mộng đất trời với
chúng sinh [
XXVI
Đại tai chí Đạo
Vô thượng chí tôn
Khai thiên lập cực
Phu lạc thần chân
Thiên địa chi tổ
Vạn vật chi căn
Hỗn độn Thái Vô
Yểu yểu minh minh
Nguyên thủy đản sinh
Hạp hạp khai thông
Thần xung lục môn...
Liêu Dương diện vấn đáp
thiên trang 7a
Dịch:
Đại
Đạo cao vời Đạo chí tôn,
Mở
trời lập cục chuyển càn khôn.
Sinh
thần sinh thánh sinh muôn vật,
Hỗn
độn Thái vô quản vạn môn.
XXVII
Bất sinh bất diệt.
Vô xứ vô thanh,
Linh minh bất muội,
Cắng cổ trường tồn.
Thượng triệt thiên thanh,
Hạ chúc địa ninh.
(Liêu Dương Điện vấn đáp
thiên trang 7b)
Dịch:
Bất
diệt, bất sinh vô xú thanh,
Muôn
đời trường cửu lại linh minh
Trời
xanh muôn dặm bao trùm khắp,
Đất
rộng ngàn phương tạo thái bình.
XXVIII
Trung lập Hoàng cực
Nguyên thủy chí tôn,
Tam Hoàng phụ tá,
Chiêu nhiếp vạn linh
Chủ tể ngũ khí,
Hỗn hợp bách thần,
Tính mệnh chi đế,
Hạp tịch chi hành,
Vạn thần trì vệ
Ma vương bảo nghinh.
Liêu Dương Điện vấn đáp
thiên trang 7b
Dịch:
Giữa
vòng trời đất vị Trung Hoàng,
Nguyên
thủy cao vời bậc chí tôn
Hỗn
hộp bách thần sinh tính mệnh,
Hỏi
trong trời đất có chi hơn ?
XXIX
Bản lai chân tính hiệu kim
đan,
Tứ đại vi lô luyện tác
đoàn,
Ngộ chi giả, lập tễ thánh
vị,
Mê chi giả, vạn kiếp trầm
luân
Ngộ chân trực chỉ quyển I
trang 2
Dịch:
Bản
lai chân tính hiệu kim đan,
Mượn
lò tứ đại luyện thành toàn
Ai
biết, tức thời thăng thánh vị.
Kẻ mê vạn kiếp sẽ trầm
luân [
XXX
Tiên thiên bản tính hiệu
kim đan,
Bát quái lô trung luyện
tác đoàn
Cử thế mê đồ tầm ngoại
được,
Thôn sương vọng tưởng
thướng vân đoan.
Tượng ngôn phá nghi quyển
hạ trang 7
Dịch:
Thiên
thiên bản tính ấy kim đan,
Mượn
lò thân xác luyện thành toàn.
Nhân
thế u mê tìm ngoại dược
Uống vào những mộng
cưỡi mây ngàn [
XXXI
Tiên thiên nhất khí tại
hồng mông,
Vô tượng vô hình bất lạc
không.
Nhận đắc sinh sơ chân diện
mục,
Phương tri ngả hữu Chủ
Nhân Công.
TNPN Quyển hạ trang 7a
Dịch:
Tiên
thiên một khí tại Hồng Mông.
Tuy
chẳng bóng hình, chẳng phải không
Biết
được bản lai chân diện mục,
Mới hay ta có Chủ nhân
ông [
XXXII
Vị sinh thân xứ hữu thùy
tri,
Tĩnh tĩnh tiêu tiêu hỗn
độn thì,
Tứ tượng ngũ hành giai vị
đáo,
Hồn nhiên nhất khí một
hùng thư,
TNPN Quyển Hạ trang 7
Dịch:
Thân
mình ai rõ lúc chưa sinh ?
Hỗn
độn hồn nhiên vốn lặng thinh,
Tứ
tượng nhũ hành chưa phát lộ,
Âm dương diệu hợp chửa
phân trình [
XXXIII
Cốc thần tòng thử lập
thiên côn,
Thượng thánh cưỡng danh
Huyền tẫn môn
Điểm phá thế nhân sinh tử
huyệt.
Chân tiên ư thị định càn
khôn.
TMKC Hanh trang 10b
Dịch:
Cốc
thần do đó lập thiên côn,
Thượng
thánh gượng kêu Huyền tẫn môn.
Chỉ vẽ
thế nhân sinh tử huyệt,
Chân
tiên nơi ấy định càn khôn
Đại ý: Vô cực là Tuyệt đối
thể, nhưng chính là căn để của đất trời, vì thế gọi là Thiên Căn, hay
là Huyền tẫn môn, căn nguyên sinh xuất âm dương vạn hữu. Vào trong Vô
cực sẽ trường sinh, tách rời Vô cực sẽ yểu tử. Cho nên các vị chân
nhân đều gồm thâu vạn vật trở về Vô cực.
XXXIV
Huyền tẫn chi môn chấn
nhật khai
Trung gian nhất khiếu hỗn
linh dài.
Vô quan, vô tỏa, vô nhân
thủ,
Nhật nguyệt đông tây tự
vãng lai.
TMKC Hanh trang 11a
Dịch:
Huyền
tẫn chi môn mở suốt ngày,
Trung
gian một khiếu lẩn Linh Đài,
Chẳng
then, chẳng khóa không ai giiữ,
Nhật
nguyệt tây đông vẫn vãng lai.
Đại ý: Huyền tẫn tức là Vô
cực, Thái cực nằm tại giữa vòng Dịch, tức là giữa lòng muôn vật, vì
thế có nhật nguyệt xoay chuyển chung quanh, như khảm ly biến hóa, vần
xoay quanh vòng Thái cực. Cửa trời ấy nào có khóa then, nào có ngăn
rào ai ! Cửa trời ấy vả lại lẩn ngay trong Linh Đài, mà Linh Đài là
chính tâm hồn ta !
XXXV
Tam giáo nhất nguyên giá
cá viên,
Sinh tại vô vi tượng đế
tiên.
Ngộ đắc thử Trung chân
diệu lý,
Thủy tri đại đạo tổ căn
nguyên
TMKC Hanh trang 11
Tam giáo Hư vô vẽ một
vòng,
Sinh tại vô vi, vạn tượng
tông,
Có hiểu Trung hoàng chân
diệu lý
Rồi ra nguồn đạo sẽ khai
thông
Đại ý: Cả ba đạo Nho,
Thích, Lão đều tượng trưng Vô cực bằng một vòng tròn rỗng (xem thêm
Tính mệnh Pháp quyết quyển 7, trang 26, 3a, 3b). Kinh Dịch tượng trưng
Vô cực, Thái cực bằng vòng tròn, hay bằng tâm điểm giữa vòng Dịch, và
gọi là Trung Hoàng, hay Trung. Ý nói Vô cực hay Trời ở giữa lòng trời
đất muôn vật và lòng con người. Hiểu được ý nghĩa sâu xa ấy, mới tìm
ra được nguồn gốc của Đạo.
XXXVI
Tá vấn chân nhân hà xứ
lai,
Tồng tiền nguyên chỉ tại
Linh Đài.
Tích niên vân vụ thâm già
tế
Kim nhật tương phùng đạo
nhỡn khai
TMKC Quyển Hanh trang 11a
Dịch:
Chân
nhân ướm hỏi tới từ đâu ?
Tâm
khảm tiềm àng sẵn đáy sâu,
Thủa
trước Linh Đài vân vụ phủ,
Ngày
nay gặp gỡ hết xa nhau.
Đại ý: Trời tàng ẩn ngay
trong lòng sâu con người. Không biết, thì tâm hồn như có mây mù dày
đặc che lấp [,
mà biết ra thì như mở thêm con mắt tâm linh, nên nhìn nhận ra được.
[
XXXVII
Nhất khiếu Hư không Huyền
tẫn môn,
Điều đình tiết hậu yếu
đương ôn,
Tiên nhân đỉnh nội vô tha
dược,
Tạp khoáng tiêu thành bách
luyện kim.
TMKC Hanh trang 11b
Dịch:
Một
khiếu Hư không, Huyền tẫn môn
Năm
tháng chắt chiu giữ vẹn tròn
Trong
đỉnh tiên gia không thuốc khác,
Vàng
lìa tạp khoáng sẽ tinh toàn
Đại ý: Người xưa tượng
trưng Hư không bằng một vòng tròn 〇 và Thái cực là Âm Dương hợp nhất.
[
Lồng Vô cực vào trong Thái cực ta có hình trên, và vòng tròn trong gọi
là Hư không khiếu, vòng ngoài là Huyền tẫn môn vì bao quát âm dương.
Tiên gia tu luyện là mong gạt bỏ cặn bã vật chất, thâu thái thuần túy
tinh thần [
XXXVIII
Yểu yểu minh minh khai
chúng diệu,
Hoảng hoảng hốt hốt bảo
châu khiếu.
Liễm chi, tiềm tàng nhất
lạp trung
Phóng chi, di mạn lục hợp
biểu.
TMKC Hanh trang 11a
Dịch:
Yểu
yểu minh minh chúng diệu khai
Phảng
phất Hư vô vẫn một Trời.
Tiềm
tàng nằm gọn trong trần cấu
Phóng
phát, bao trùm khắp chốn nơi.
Đại ý: Vô cực là nguồn
mạch phát sinh ra muôn điều huyền diệu. Vô cực vô hình tượng nên khó
hình dung và đối với phàm phu thì mịt mù, tăm tối. Nhưng thực ra tuy
mung lung phiểu diểu mà vẫn hiển hiện. Vô cực lồng trong vạn vật, nên
ngay trong lòng bụi cát cũng có Vô cực, có tuyệt đối, mặc dầu Vô cực
vẫn tràn lan bao quát khắp vũ trụ.
XXXIX
Cá cá vô sinh vô tận tạng,
Nhân nhân bản thể bản Hư
không
Mạc đạo Cù Đàm danh Cực
lạc,
Khổng Nhan lạc diệc tại kỳ
trung.
TMKC Hanh trang 11a
Dịch:
Nguồn
sinh vô tận tỏa đòi nơi.
Vô
cực, Hư không, bản thể người
Chớ
nói Cù Đàm kêu Cực lạc,
Khổng,
Nhan vui cũng chỉ trong thôi.
Đại ý: Các bậc minh triết
Đông Tây trông vào đâu cũng thấy Trời, thấy Thượng đế, thấy tuyệt đối
thể ? Thánh Angela de Foligno viết: « Mắt hồn tôi mở ra và tôi thấy
Thiên Chúa khắp nơi, bao trùm vũ trụ, vạn vật. Trong mọi vật, tôi chỉ
thấy quyền năng của Thiên Chúa và tôi không sao tả nên lời và trong
khi bàng hoàng bỡ ngỡ, hồn tôi kêu lớn tiếng: «Thế giới này đầy tràn
Thiên Chúa» [
XL
Đà la môn khải, diệu nan
cùng,
Phật Phật tương truyền chỉ
thử trung.
Bất thức Tây lai chân thật
nghĩa,
Không xuyên thiết tỉ tẩu
Tây Đông.
TMKC Hanh trang 11a
Dịch:
Đà La
rộng mở lạ vô cùng,
Phật
Phật tương truyền một chữ Trung.
Áo
ngữ, chân thuyên bằng chảng hiểu
Như
mang giầy sắt, ruổi Tây Đông.
Đại ý: Phật giáo gọi Vô
cực là Đà la Môn (Đà la Ni Môn), Tổng trì môn, bất nhị Pháp môn, Xá
lợi tử, Mâu ni, Cực lạc viên, Tịnh thổ, Bất động đạo tràng, Viên giác
hải, Bỉ ngạn chân tế, Tam ma Địa, Bát nhã ngạn, Ba la mật địa v.v..
Hiểu được Vô cực, Trung đạo qua các áo ngữ đó, mới hiểu được chân
thuyên, được tinh hoa Phật giáo. [
XLI
Hư vô vòng rỗng ấy huyền
quan [
Chẳng có đầu đuôi rất diểu
mang, [
Chẳng có, chẳng không,
không biến đổi, [
Không tròn vả lại cũng
không vuông [
Đại ý: Thực ra Vô cực hay
Tuyệt đối thể là «bất khả tư nghị», nhưng tiền nhân cũng cố hình dung
bằng vòng tròn, chỉ nghỉa toàn thể, toàn bích, toàn thiện. Dùng vòng
tròn tượng trưng Vô cực hay Huyền quan, ta suy ra được tâm điểm và sự
sinh thành vũ trụ theo định luật ba động (mouvement ondulatoire), suy
ra hình thù các thiên thể tinh cầu, suy ra không gian cũng tròn, và
thời gian cũng có vãng lai, là suy ra được lẽ tuần hoàn vãng lai phản
phúc của vũ trụ.
XLII
Huyền quan nào có thiếu
hay thừa [
Chẳng giảm, chẳng tăng,
tựa hữu vô,
Không diệt, không sinh,
không vãng phục,
Dùng thời rong ruổi, dấu
thời thu.
Đại ý: Vô cực hay Tuyệt
đối thể là bản thể bất biến
XLIII
Huyền quan, huyền ảo chẳng
quê hương [
Từ xưa vạn cổ vốn diên
trường [
Ẩn áo sâu xa lòng vạn vật
[
Sinh hóa ngàn muôn ấy mối
rường [
Đại ý: Vô cực, vô thanh,
vô xú, tràn ngập khắp nơi, vì thế vô sở cư, vô định vị
[,
nhưng lại chính là nguồn gốc sinh vạn vật.
XLIV
Hư vô nhất khiếu hiệu
huyền quan,
Chính tại nhân thân thiên
địa gian,
Bát vạn tứ thiên phân
thượng hạ,
Cửu tam lục ngũ liệt tuần
hoàn,
Đại bao pháp giới hồn vô
tích,
Tế nhập trần ai bất kiến
nhan.
Giá cá danh vi tổ khiếu
huyệt,
Thử chân nhất lạp chính
trung huyền
TMKC Hanh trang 11
dịch:
Hư vô một khiếu gọi huyền
quan,
Giữa lòng trời đất với
nhân gian,
8 vạn 4 nghìn phân thượng
hạ, [
9, 3, 5, 6 liệt tuần hoàn.
[
Lớn trùm pháp giới không
lưu vết
Nhỏ nhập trần ai chẳng
thấy nhan.
Cái đó gọi là chân tổ
khiếu,
Trường sinh linh bảo vốn
hàm tàng