KHỔNG HỌC TINH HOA
Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ
Mục
lục | Lời nói đầu |
chương
1
2
3
4 |
Tổng luận | Phụ lục
1
2
3 |
Sách tham khảo
 
Chương 4
Nền thiên trị Trung Hoa
thời cổ
Thiên:
Dẫn đầu
1
2
3
4
5
6
7
8
9

Thiên dẫn đầu: Đại
cương Hồng Phạm Cửu Trù
Thiên 1: Đấng quân
vương phải am tường vật lý
Thiên 2: Đấng quân
vương phải biết phương pháp tu thân
Thiên 3: Đấng quân
vương phải biết phương pháp trị dân
Thiên 4: Đấng quân
vương phải am tường ý nghĩa của tháng năm, hiểu thiên văn, lịch số
Thiên 5: Đấng quân
vương sẽ ở ngôi Hoàng Cực, thay Trời trị dân
Thiên 6: Thuật cai
trị: chính trực nhưng phải biết cương nhu, quyền biến
Thiên 7: Đấng quân
vương phải biết suy nghĩ bàn bạc, hỏi han khi gặp những trường hợp nan
giải
Thiên 8: Đấng quân
vương phải nhân các điềm trời mà soát xét lại đường lối cai trị
Thiên 9: Đấng quân
vương phải nhìn vào tình cảnh dân, để nhận định giá trị của nền cai trị
Tổng luận
THIÊN 1
ĐẤNG QUÂN VƯƠNG PHẢI AM
TƯỜNG VẬT LÝ
Trước hết
Hồng Phạm đòi hỏi Thiên Tử phải am tường vật lý vì có như vậy mới có thể
dạy dân sử dụng chi phối biến hoá được ngũ hành, chế ngự, khai thác được
hoàn cảnh vật chất.
Hồng Phạm
viết:
MỘT là năm
hành: một là nước, hai là lửa, ba là gỗ, bốn là kim, năm là đất. Nước
thấm nhuần và chảy xuống, lửa bốc cháy và bay lên; gỗ có thể cong lại;
kim có thể tùy nghi biến dạng; đất có thể gieo cấy.
Nước chảy
xuống nên sinh vị mặn; lửa bốc lên, nên sinh vị đắng; cây có thể cong
ngay nên sinh vị chua; kim có thể tùy nghi biến dạng nên sinh vị cay;
đất có thể gieo cấy nên sinh vị ngọt...
Chữ ngũ
hành
là chữ
thông dụng nhất, nhưng cũng là chữ mù mờ nhất; mới nhìn, tưởng giản dị
nhất, nhưng thật ra phức tạp cao siêu nhất.
Quan niệm
ngũ hành đã được các học giả Đông Tây bàn cãi nhiều. Nếu ta đi vào chi
tiết sẽ không bao giờ cùng; đây ta chỉ tháo gỡ cho ra những giường mối
chính, ý nghĩa chính.
«Ngũ
hành»
có quan hệ mật thiết đến siêu hình học và
vũ trụ quan Trung Hoa thời cổ; có hiểu vũ trụ quan Trung Hoa, mới hiểu
ngũ hành.
Trung Hoa,
cũng như các dân tộc xưa, tin rằng vũ trụ vạn vật đều do một nguyên thể,
một nguyên động lực phân tán, biến hóa ra.
1- Cho nên
đứng vào phương diện năng lực, thì nguyên động lực từ một tâm điểm phân
tán vận chuyển ra bốn phương theo hai chiều kinh (dọc) vĩ (ngang) thành
ra hai cặp ngẫu lực chính.
Các ngẫu
lực này hoạt động ảnh hưởng lên nhau và dần dà sinh mọi loại năng lực.
2- Đứng về
phương diện nguyên liệu, chất liệu, ngũ hành
là năm yếu
tố cấu tạo vũ trụ. Hành Thổ ở Trung cung là căn cơ và cũng là đích cho
muôn vật. Cho nên Dịch thường nói
«Nguyên
thủy phản chung»
là vì vậy.
Quan niệm
này tương tự như quan niệm của Âu Châu, vì các vũ trụ luận cổ Âu Châu
vẫn chủ trương có 4 nguyên chất tạo thành vũ trụ:
«thủy,
hỏa, thổ, khí»,
nhưng ngoài ra còn chủ trương có
«tinh hoa»,
«tinh
túy thứ năm»
(la quintessence: la quinte essence) mà họ còn gọi là éther, hay matière
première.
Ấn Độ, Tây
Tạng và nhiều phái huyền học Âu Châu chủ trương con người
–
tiểu vũ trụ –
gồm ngũ hành như đại vũ trụ bên ngoài.
Và họ hình
dung con người như sau:
Nhiều đền
đài Tây Tạng hiện còn xây theo đồ hình trên, ví dụ như đền Koumboum ở
Gyantsé.
3- Xét theo
không gian, thì ngũ hành lại chiếm năm vị trí chính yếu là Đông, Tây,
Nam, Bắc, Trung.
4- Xét về
thời gian, thì ngũ hành chính là năm thời đại khác nhau, năm mùa khác
nhau, bốn mùa biến thiên bên ngoài và một mùa hằng cửu bên trong, vừa là
mùa hoàng kim khởi thủy vừa là mùa Hạnh phúc lý tưởng lúc chung cuộc.
5- Ngũ
hành, mà không kể trung điểm bên trong, thì còn lại tứ tượng bên ngoài.
Cho nên ngũ
hành bao gồm tất cả huyền cơ về bản thể và hiện tượng, gồm cả nguyên lý
hằng cửu, và dịch lý biến thiên.
Tứ tượng là
4 trạng thái, bốn hiện tượng tối sơ của một bản thể.
Trung Hoa
thường lấy tứ linh tượng trưng tứ tượng tức là: Long, Ly, Qui, Phượng.
Trên trời
thì ghi tứ tượng vào bốn chòm sao:
Thanh Long
青龍
Chu Tước
朱雀
Bạch Hổ
白虎
Huyền Vũ
玄武
gồm nhị
thập bát tú của vòng chu thiên Hoàng đạo,
còn Bắc
Thần sẽ ở Trung điểm làm khu nữu.
Đọc thánh
kinh, hay huyền thoại các nước Âu Châu ta đều thấy có tứ linh tứ tượng,
ví dụ tứ tượng trong sách Ezéchiel, mà sau này Thánh Irénée đã dùng làm
tiêu biểu cho 4 Thánh Sử.
Trên nhiều
bức họa, ta thấy đấng Christ ở tâm điểm thánh giá, còn ở bốn cánh có bốn
Thánh Sử, hay tứ tượng.
Louis
Lallement bình về tứ tượng như sau:
«Tứ
tượng có thể là áp dụng của một đinh luật phổ quát, theo đó, cần phải có
bốn trạng thái sinh hoạt, bốn nghi thức phô diễn để mô tả một nguyên lý
thuần thuần, tùy theo thời gian và không gian.»
Những bién
thái muôn mặt phản chiếu lại các sắc diện biến thiên của một toàn thể vô
biên siêu xuất trên thế giới của phân ly chia xẻ, có thể thâu về bốn ý
niệm chính, thâu về tứ tượng. Vì thế, tiên tri Ezéchiel đã nhìn thấy bốn
con thú; cũng vì thế vườn địa đàng xưa có bốn con sông chảy ra bốn
phương do một nguồn nước hằng sống. Đó cũng là huyền nghĩa của thập tự
và chân lý mà các môn đệ Pythagore đã kính tôn dưới hình thức
«tứ
tượng»
gồm 4 số sinh ra vũ trụ.
Huyền học
Tarot cho rằng tứ tượng chính là 4 biến dạng của Thượng đế.
Xem 2 sơ đồ
Đông Tây đối chiếu sau ta sẽ hiểu huyền nghĩa của tứ tượng và ngũ hành.

Bốn chữ viết vòng 4 phương
trên tức là:
Iod, Hé, Vau, Hé = IVHV = Jéhovah = Thượng Đế

Cho nên đề
cập tới Thái Cực hay tới ngũ hành, ngũ đế chẳng qua cũng như là đề cập
tới Tuyệt đối thể với các biến dạng, biến thái mà thôi.
Thiên tử
trong tòa Minh đường, hằng năm xưa, đã đóng lại tấn tuồng vũ trụ ấy.
Xuân thì
phẩm phục, cờ xí xanh, ngự cung Thanh dương phía Đông.
Hạ thì phẩm
phục, cờ xí đỏ ngự cung Minh Đường phía Nam.
Sau Hạ Chí,
phẩm phục, cờ xí vàng, ngự trung
cung (Thái Miếu, Thái Thất).
Thu phẩm
phục, cờ xí trắng, ngự cung Tổng
chương phía Tây.
Đông phẩm
phục, cờ xí đen, ngự cung Huyền đường phía Bắc.

Ý nói rằng
chỉ có một vị Thiên tử nhưng hình dáng, động tác, phương vị có thể đổi
thay theo thời gian: Thế cũng chủ
trương: «Thể duy nhất, dụng vạn thù» của Dịch
Kinh.
6- Ngũ hành
còn có thể hiểu là năm yếu tố cần thiết cho sự sống.
Ý nghĩa này
hợp với Hồng Phạm.
Kinh Thư chương Đại Vũ Mô viết: «Nhân
đức của nhà vua hiện ra trong một nền chính trị giỏi giang khéo léo. Mà
chính trị trước là phải nuôi dân.»
Sáu yếu tố
cần cho dân là «Thủy,
Hỏa, Kim, Mộc, Thổ, Cốc»
(nước, lửa, kim khí, gỗ, đất, lúa);
chúng cần được khai thác. Nhà vua
chẳng
những
phải
lo giáo hóa, khuyến thiện cho dân, mà còn
phải
cho họ
biết
khai thác lợi dụng
vật chất thiên nhiên, cho đời sống họ
được dồi dào phong phú.
Những lời
Hồng phạm về ngũ hành tuy vắn vỏi nhưng chứa chan ý nghĩa. Nguyên tắc
chính yếu là: muốn cho dân giàu, nước mạnh phải khai thác thiên nhiên,
mà muốn khai thác thiên nhiên, phải biết vật lý, phải tìm hiểu tính
cách, khuynh hướng nó. Sau khi am tường vật lý, sẽ thuận thế mà khai
thác, lợi dụng, mới đỡ tốn công, mới mong kết quả.
Cách vua Vũ
trị thủy xưa là một áp dụng hữu hiệu của thiên Hồng Phạm này.
Mạnh Tử
viết:
«Ông
Vũ làm cho nước lưu thông thuận theo thế nước, tính nước, cho nên ông
làm việc chẳng có khó nhọc.
Cũng một
lễ, nếu kẻ trí y theo đó mà làm, tức là tùy theo thế, tính tự nhiên, ắt
họ làm việc chẳng có chi khó nhọc mà được thành công, thì trí thức họ
mới đáng kể là rộng lớn đó.
Cũng đời
vua Vũ có đúc cửu đỉnh, tức là áp dụng, nguyên lý lửa nóng bay lên và
kim loại tùy nghi biến dạng, v.v...
Thiên một
nói về ngũ hành này là phản ảnh một bổn phận trọng đại hay một mối lo âu
muôn thuở của những nhà lãnh đạo, lập
quốc, kiến quốc.
Chúng ta nhìn ngay vào lịch sử nhân loại
gần đây cũng vẫn tìm ra được những thí dụ điển hình.
Brigham
Young trong khi dẫn đoàn tín đồ Mormons băng ngàn, vượt núi tiến về miền
Tây nước Mỹ (l847), đã cho thăm dò về địa dư, để tìm nơi định cư cho
dân.
Câu hỏi đầu
tiên đặt ra là nơi nào có đất đai rộng, có nước nhiều và có cây cối
nhiều.
Năm l948
khi dân Do Thái kéo nhau trở về Palestine lập quốc,
vấn đề
trước tiên
họ nghĩ tới là tìm cho ta các mạch nước để dùng vào việc canh nông. Họ
giở Thánh Kinh tìm các nơi xưa có giếng nước nhất là ở vùng Négeb, họ
dẫn nước sông Yarkon vào các vùng hoang địa để canh tác; họ bắt dân thi
đua giồng lại cây cối; họ hết sức khai thác đất đai. Nhờ vậy mà ngày
nay, ở Do Thái, sa mạc xưa kia đã trở nên xanh tươi và rực rỡ muôn hoa,
những giải đất cằn cỗi khô khan xưa đã trở nên thành đồng ruộng phì
nhiêu.
Hồng Phạm
đã đặt vấn đề
kinh tế, vấn đề
khai thác tài nguyên lên hạng đầu trong
công cuộc trị dân.
Nhìn vào
các cường quốc Âu Mỹ ngày nay: ta thấy họ hết sức khai thác mọi nguồn
lợi thiên nhiên và khuếch trương kinh tế.
Đâu đâu họ
cũng lợi dụng sông ngòi để thiét lập những hệ thống dẫn thủy nhập điền
hết sức hoàn bị, để số đất đai dùng vào việc canh tác được lên tới mức
tối đa. Các tài nguyên của nước, như muối, cá, rong hay sức nước v.v...
đều được tận dụng.
Họ dùng
những sức nóng lớn lao để biến hóa kim loại, mở mang các ngành kỹ nghệ,
và đã tiến rất xa về phương diện cơ khí.
Họ triệt để
khai thác lâm sản, khoáng sản, làm cho các vùng núi trở thành những khu
vực thịnh vượng.
Họ cũng đã
khoa học hóa công cuộc trồng tỉa, cấy gặt.
Nhờ sự am
tường về tính chất đất đai, nhở những tiến bộ vượt mức về canh tác, họ
đã thu thập được những thành quả hết sức tốt đẹp.
Mới hay,
càng hiểu biết về thiên nhiên, càng biết cách khaí thác ngũ hành, kho
trời đất lại càng trở nên phong phú.
Nếu một vị
lãnh đạo nhân dân tự cho mình có bổn phận làm cho nước giàu dân mạnh, dĩ
nhiên là phải để tâm suy cứu về địa dư, triệt để khai thác các đất đai
còn hoang vu trong nước, triệt để khai thác các tài nguyên còn súc tích
ở khắp nơi, trên núi, trên rừng, dưới nước dưới biển...
Tóm lại xưa
cũng như nay, các nhà lãnh đạo nhân dân đều tin tưởng vào kho tàng phong
phú kỳ diệu của đất trời. Nhưng muốn cho thiên nhiên chuyển mình để trở
thành nô bộc nhân loại, hỗ trợ và dưỡng nuôi nhân loại, nhân loại trước
hết, cần phải dùng khối óc mà quan sát tìm hiểu, cần phải có ý chí sắt
đanh để khắc phục hoàn cảnh, và cần có những bàn tay cần cù để đảo lộn
cục diện hoàn võ. Trần gian tưởng như tiêu sơ, man dại nhưng chính là
một thiên đường, nếu mọi người đều tận dụng khả năng để khai thác kho
tàng của trởi đất.
Thiên Hồng
Phạm này làm liên tưởng đến mấy lời tiên tri Isaïe:
Ta, Yahvé, đấng vô
cùng cao cả.
Sẽ cho sông tung tỏa
giữa sườn đồi
Cho suối tuôn trong
thung lũng xa xôi
Cho hồ ao chứa chan
trong sa mạc
Nơi hoang địa, nước
sẽ chảy vào rào rạt,
Sa mạc xưa sẽ đầy
tùng bách, lá hoa...
(Isaïe 51: 28 29)
oOo
CHÚ THÍCH
Các
động lực trong mỗi cặp ngẫu lực tưởng chừng xung khắc nhau, những
thực ra vẫn tương thừa nhau để sinh biến hóa.

«Du
même point de vue, on peut observer que toutes les cosmogénies
anciennes présentent le monde comme constitué de quatre éléments; le
feu, l’air, l’eau, et la terre. La «quintessence» qu’elles
considèrent en outre n’est pas un cinquième élément à proprement
parler: elle appartient à un ordre de réaltiés subtil, intermédiaire
entre l’esprit et la matière, et c’est en quelque sorte, la rnatière
immatérielle de la création, contenant unis dans l’indistinction
originelle, les principes des quarte éléments.
D’une manière générale, la
quintessence symbolise la pure réalité spirituelle par rapport à ses
traductions quaternaires, entachées des servitudes d’expression ou
d’incarnation. C’est, par exemple, le Christ, Verbe divin, par
rapport aux Evangélistes, témoins inspirés participant de sa
lumière. La quintessence n’est pas pur symbole, elle a sa réalité
propre encore qu’insaisissable aux sens humains...
Quant à la loi du quaternaire dans le
temps, il suffit de rappeler ici les quatre âges de l’humanité, les
quatre époques de la vie humaine, les quatres saisons de l’année,
etc...
WA – Water as in an egg, or as
condensed fire and ether.
RA – fire or the elements in motion.
KA – Air or wind – Juno or Ioni; a
condensed element.
CHA – Ether or Heaven, the cosmical
Former.
Lễ Ký
bình về ngũ hành:
Ngũ hành chi động trật tương kiệt dã.
Ngũ hành tứ thời, thập nhị nguyệt, hoàn tương vi bản dã.
五
行
之
動
迭
相
竭
也.
五
行
四
時,
十
二
月,
還
相
為
本
也.
Les cinq éléments se meuvent sans
cesse, prenant alternativement la place et anéantissent le pouvoir
l’un de l’autre. Dans leurs révolutions, durant les quatre saisons
et les douze mois de l’année, chacun d’eux est à son tour comme la
base des quatre autres.
Cac
nước cũng có tứ linh, tứ tượng: Cf. Robert Ambelain, Traité
d’astrologie ésotérique, page 155:
C’est
ainsi que le message du Christ a été, transmis en quatre évangiles
selon Saint Jean, Saint Mathieu, Saint Marc et Saint Luc dont les
différences de nature ont été symbolisées par l’aigle, l’homme, le
lion et le bœuf - Saint Irénée auquel remonte cette correspondance
établie entre les évangélistes et les animaux d’Ezéchiel, la relie,
d’ailleurs expressément aux «quatre régions du monde où nous
sommes», et aux «quatre vents principaux».
Irénée (Adversus Hoereses III, II-8)
Louis Lallement, La vocation de
l’Occident, page 23.
Khoa chiem tinh cũng có tứ tượng, tứ
thú.
Huyền học Rose Croix cũng có tứ tượng
như sách Ezéchiel. (Cf. Traité d’Astrologie ésotérique của Robert
Ambelain, page 53)
Celle
formule quaternaire semble avoir été l’application d’une loi
universelle d’après laquelle quatre modalités d’existence ou
d’expression seraient nécessaires pour traduire selon l’espace et le
temps un principe spirituel.
Les
aspects multiples en lesquels se réfracte, ici-bas, la plénitude
ineffable des réalités qui transcendent ce monde de la division,
peuvent en règle générale, être en effet ramenés dans chaque cas, à
quatre représentations fondamentales; ainsi les quatre animaux de la
vision d’Ezéchiel, ou les quatre fleuves en lesquels il est dit
qu’au Paradis terrestre se partage la source des eaux vives. C’est
là l’un des sens symboliques de la croix, et la vérité que les
pythagoriciens ont révérés dans la «tétractys» sacrée, tenant quatre
pour le nombre de la création.

Thiên:
Dẫn đầu
1
2
3
4
5
6
7
8
9
Mục
lục | Lời nói đầu |
chương
1
2
3
4 |
Tổng luận | Phụ lục
1
2
3 |
Sách tham khảo
 
|