28.
澤 風
大
過
Trạch Phong Đại Quá
Đại Quá Tự Quái |
大 過 序 卦 |
Di
giả dưỡng dã. |
頤 者 養 也 |
Bất
dưỡng tắc bất khả động. |
不 養 則 不 可 動 |
Cố
thụ chi dĩ Đại Quá. |
故 受 之 以 大 過 |
Đại Quá
Tự Quái
Di là
di dưỡng muôn loài trước sau,
Có
nuôi, chuyển động mới mầu.
Cho nên
Đại Quá, lẽ âu tiếp vào.
Đại Quá
là quẻ có 4 Hào Dương bên trong, còn Sơ và Thượng là Âm. Dương quá
nhiều hơn Âm, mà Dương là Đại, nên gọi Đại Quá.
Vì vậy,
Đại Quá là thời kỳ Quân tử mạnh hơn Tiểu nhân. Nhưng Đại Quá, vì trên
dưới là hào Âm cả, nên ví như cái cột mà trên, dưới 2 đầu đã yếu, đã
oẻ, khó lòng đứng vững, hay như một cái cây đã khô, vì sinh lực không
còn ở gốc, hay ở ngọn nữa. Như vậy Đại Quá chính là một trường hợp
khẩn trương phi thường, cần phải có người tài đức phi thường, làm
những công chuyện phi thường mới cứu vãn nổi.
Vì thế
Đại Quá vừa là phi thường chi thế, vừa là phi thường chi nhân,
chi sự. Đại Quá là quá cương, nên trong quẻ bàn rằng:
muốn làm nên đại công, đại nghiệp, thời cương là hay, nhưng quá cương
đến mức quá tự tín, quá khinh thường, khinh thị là dở, phải cẩn trọng
mới nên công.
Cương
quá mức, làm vượt quá thời, hoạt động mà đến phải rơi xuống hồ
(Đại Quá, trên có Đoài là Hồ, dưới có Tốn = Nhập = rơi vào).
Tuy là những người phi phàm, có tư cách xuất chúng, nhưng đời thường
chẳng dung! Cho nên phải biết cẩn thận, lo lắng, đề phòng, xét mình
sửa sai, thì mới có thể đáp ứng được Thiên Mệnh.
Hào
Âm mà ở vị âm là quá Nhu.
Hào
Dương mà ở vị Dương, là quá Cương, không hay. (Âm hào ở Dương vị,
Dương hào ở Âm vị mới tốt.)
Thế là
dạy con người phải biết lúc Cương, lúc Nhu, lúc Tiến, lúc Thoái, chứ
đừng khăng khăng một mực.
I.
Thoán.
Thoán
Từ.
大
過 .
棟 橈 . 利 有 攸 往 .
亨 .
Đại
Quá. Đống nạo. Lợi hữu du vãng. Hanh.
Dịch.
Đại Quá
là cột yếu chân.
Hiền
nhân thịnh đạt, tiểu nhân suy tàn.
Công
trình hãy liệu tính toan,
Mưu
cầu, rồi sẽ đường hoàng, hanh thông.
Đại Quá
là thời quân tử thịnh, tiểu nhân suy, vì vậy đó chính là lúc để làm
những đại công, đại nghiệp (Lợi hữu du vãng. Hanh).
Thoán Truyện.
彖
曰 :
大 過 . 大 者 過 也 .
棟 橈 . 本 末 弱也 .
剛
過 而 中 .
巽 而 說 行 . 利 有 攸 往
.
乃
亨 .
大 過 之 時 大 矣 哉.
Thoán viết.
Đại
Quá. Đại giả quá dã. Đống nạo. Bản mạt nhược dã.
Cương quá nhi trung. Tốn nhi duyệt hành. Lợi hữu du vãng. Nãi
hanh. Đại quá chi thời đại hĩ tai.
Dịch.
Đại
Quá, ấy là to lớn quá,
Cột
đã cong, thượng hạ yếu mềm.
Cương cường, nhưng vẫn chính chuyên.
Dịu
dàng, vui vẻ, hóa nên công trình,
Cứ
hăng hái, tiến hành công tác.
Sẽ
có ngày hoan lạc, hanh thông,
Muốn
làm đại sự, đại công,
Gặp
thời, gặp vận, mới mong như nguyền.
Đại
Quá
vì Sơ, Thượng là Âm, mà bốn hào giữa là Dương, tượng như cây cột mà
trên, dưới yếu, ở giữa lại cứng, nên không thể đứng thẳng, mà sẽ oẻ,
sẽ cong, vì thế nói: Đống nạo. Bản mạt nhược dã. Tuy Dương
cương quá thịnh, nhưng Nhị, Ngũ đều đắc trung (Cương quá nhi
trung). Đại Quá có Tốn ở dưới là Tốn thuận (Tốn nhi
duyệt hành), trên có Đoài là hòa duyệt, thời làm công chuyện sẽ đi
đến hanh thông (Lợi hữu du vãng. Nãi hanh).
Nói
cách khác, phàm làm đại công, đại sự, tuy phải cương quyết, nhưng cũng
phải hết sức khéo léo, xử sao cho vừa ý, đẹp lòng mọi người, mới dễ
nên công. Thời Đại Quá thật là một thời buổi phi thường, nó đòi hỏi
những nhân vật phi thường lỗi lạc, những công chuyện phi thường
(Đại Quá chi thời đại hĩ tai). Xưa, nay đã có bao chuyện phi
thường:
*
Nghiêu truyền ngôi cho Thuấn, thay vì cho con là phi
thường
* Đức
Trần Hưng Đạo đã 3 lần diệt quân Nguyên là một nhân vật phi thường, đã
làm nên công chuyện phi thường.
* Thám
hiểm trên Cung trăng là công chuyện phi thường của ngày nay
vậy.
II.
Đại Tượng Truyện.
象
曰 :
澤 滅 木 . 大 過 .
君 子 以 獨 立 不 懼 .
遯
世 無 悶 .
Tượng
viết:
Trạch diệt mộc. Đại Quá. Quân tử dĩ độc lập bất cụ. Độn thế vô muộn.
Dịch.
Tượng rằng:
Hồ ngập
lút cây,
Ấy
là câu chuyện xưa nay phi thường.
Nên
người quân tử xem gương,
Hiên
ngang, độc lập, đường đường, sợ chi.
Dẫu
rằng chẳng tiếng tăm gì,
Sống
đời ẩn dật, chẳng khi phiền sầu.
Tượng
Truyện
bình luận thẳng về những bậc hiền tài, phi phàm, thoát tục, và cho
rằng những bậc phi phàm, phải sống cuộc đời phi phàm, phải vượt trổi
chúng nhân, đừng có lo âu, sợ hãi, buồn phiền. Vì những người tầm
thường, làm sao hiểu được những bậc phi thường trong trần thế.
III.
Hào Từ & Tiểu Tượng Truyện
1.
初
六 : 藉 用 白 茅 .
無 咎 .
象
曰 :
藉 用 白 茅 . 柔 在 下 也
.
Hào Sơ
Lục.
Sơ Lục. Tạ dụng bạch mao. Vô cữu.
Tượng
viết:
Tạ dụng
bạch mao. Nhu tại hạ dã.
Dịch.
Sơ Lục.
Cỏ
tranh dùng để lót đồ,
Một
niềm thận trọng, khỏi lo lỗi lầm.
Tượng
rằng:
Cỏ
tranh dùng để lót đồ,
Vì còn
thấp kém, nên lo lỗi lầm.
Hào Sơ
dạy bài học cẩn trọng, cỏ gianh tuy hèn, nếu biết dùng để lót, để trải
dưới đất, cho đồ quí khỏi hư, thì lỗi chi đâu.
2.
九
二 : 枯 楊 生梯 .
老 夫 得 其女 妻 . 無 不 利
.
象
曰 :
老 夫 女 妻 . 過 以 相 與 也
.
Hào Lục
nhị.
Lục
nhị. Khô dương sinh đề. Lão phu đắc kỳ nữ thê. Vô bất lợi.
Tượng
viết:
Lão phu
nữ thê. Quá dĩ tương dự dã.
Dịch.
Cửu nhị.
Dương
khô, mà rễ lại sinh,
Ông
già, mà lại được tình gái tơ.
Âm
Dương, tương tế, tương phò.
Làm gì
mà chẳng hay ho, chu toàn.
Tượng
rằng:
Ông
già, mà lấy gái tơ,
Thế
thời khắng khít quá đa còn gì.
Hào hai
là Dương cư Âm vị, thế tức là Cương, Nhu tương tế,
là đắc trung, dụng nhu. Hào 2 là Dương, mà kế
với Hào Sơ là Nhu, y như ông già mà lấy được bà vợ trẻ, có khác nào
cây Dương đương khô, mà tự nhiên lại sinh rễ, lại sống động lại. Ý
muốn nói: Phàm làm đại công, đại sự, mà biết Cương, biết Nhu, biết
tiến, biết thoái, cho khéo léo, lại biết dùng những người dưới, thì có
thể canh tân được thế cuộc.
3.
九
三 : 棟 橈 .
凶 .
象
曰 :
棟 橈 之 凶 . 不 可 以 有 輔 也
.
Hào Cửu
tam.
Cửu
tam. Đống nạo. Hung.
Tượng
viết:
Đống
nạo chi hung. Bất khả dĩ hữu phụ dã.
Dịch.
Cột nhà
mà oẻ cái chân.
Oẻ chân
thì chắc nhiều phần chẳng hay.
Tượng
rằng:
Cột nhà
chân chẳng ra chi,
Làm sao
có kẻ hộ trì giúp công.
Hào tam
đã Cương mà lại ở vị Dương, thế là quá Cương. Hào này là hào cuối của
quẻ Tốn, mà Tốn có hào Sơ là Âm, y như cây cột bị ỏe chân (Đống
nạo. Hung).
Quá
Cương, quá tự phụ, không coi ai ra gì, thì làm sao mà có người cộng
tác, như vậy sẽ như cây cột bị oẻ chân, sẽ làm cho cả tòa nhà bị sụp
đổ, đại cuộc sụp đổ (Đống nạo chi hung. Bất khả dĩ hữu phụ dã).
4.
九
四 . 棟 隆 .
吉 . 有 它 吝 .
象曰 . 棟 隆 之 吉 .
不 橈 乎 下 也 .
Hào Cửu
tứ.
Cửu tứ. Đống long. Cát. Hữu tha lận.
Tượng
viết:
Đống
long chi cát. Bất nạo hồ hạ dã.
Dịch.
Cột cao
thời tốt, thời hay,
Sinh
lòng kia khác, tiếc thay sự tình.
Tượng
viết:
Cột cao
mà tốt, mà hay.
Là vì
chân chẳng lung lay, oẻ mềm.
Cửu tứ
là Dương Cương, mà lại cư Âm, thế nên không
quá Cương, lại là Hào dưới cùng của quẻ Đoài. Mà Đoài có 2 hào dưới
Dương, hào trên Âm, tức là dưới thực, trên hư, dưới chắc, trên yếu. Vì
thế, Cửu tứ gợi lên một cây cột vững vàng (Đống long cát). Mình
đã vững, đã có thanh thế, đã khéo xử sự, thì đừng có hệ lụy tiểu nhân
nữa, kẻo sẽ bị chê cười. Hào tứ nói: Hữu tha lận, là chớ nên
bịn rịn với Sơ, mà sinh lòng kia khác, ví dụ như để củng cố địa vị,
mưu cầu tư lợi, như thế sẽ bị chê cười.
5.
九
五 .
枯 楊 生 華 . 老 婦 得 士 夫
. 無 咎 無 譽 .
象
曰 .
枯 楊 生 華 . 何 可 久 也
. 老 婦 士 夫 .
亦
可 丑 也 .
Hào Cửu
ngũ.
Cửu
ngũ. Khô Dương sinh hoa. Lão phụ đắc kỳ sĩ phu. Vô cữu vô dự.
Tượng
viết:
Khô
Dương sinh hoa. Hà khả cửu dã. Lão phụ sĩ phu. Diệc khả xú dã.
Dịch
Cửu ngũ.
Dương
khô mà lại trổ hoa,
Bà già
mà lại được chồng là con trai.
Chê
bai, ai nỡ chê bai,
Nhưng
mà danh giá, có đời nào đâu.
Tượng
rằng:
Dương
khô, mà lại trổ hoa,
Hoa kia
hỏi được sẽ là bao lâu.
Vợ già,
chồng trẻ hay đâu,
Chẳng
qua, để hổ cho nhau bấy chầy.
Cửu ngũ
là người có tài, có đức, muốn làm nên đại công, đại nghiệp, nhưng thay
vì đi sát với quần chúng, lại lo cộng tác với những kẻ tiểu nhân, tuy
có địa vị (thượng lục), nhưng không có thực tài, chỉ có hư
danh. Như vậy có khác nào một cây Dương đã khô héo, lại còn trổ thêm
một vài bông hoa (Khô Dương sinh hoa), hoa nở sẽ tàn đi, và lôi
cuốn theo cả tàn lực của cây; cũng như chồng trẻ mà lấy phải vợ già,
làm sao mà sinh con cái (Lão phụ đắc kỳ sĩ phu).
Họ
không đáng chê, vì làm chính trị phải tìm vây cánh; nhưng cũng không
đáng khen, vì cộng tác với những kẻ tiểu nhân hữu danh, vô thực, thời
làm sao nên công (Vô cữu vô dự), nhưng chắc họ sẽ lấy
làm tự hổ (Diệc khả xú dã).
6.
上
六 .
過 涉 滅 頂 . 凶 .
無 咎 .
象
曰 .
過 涉 之 凶 . 不 可 咎 也
.
Hào
Thượng Lục.
Thượng
Lục. Quá thiệp diệt đỉnh. Hung. Vô cữu.
Tượng
viết:
Quá
thiệp chi hung. Bất khả cữu dã.
Dịch.
Thượng Lục:
Quá sâu
lội ngập cả đầu,
Việc
đành rằng xấu, đừng sầu oán ai.
Tượng
rằng:
Lội
sâu, chìm nghỉm là hung,
Thôi
đừng oán trách lung tung làm gì.
Hào
Thượng Lục
đã Nhu, mà lại ở Âm vị, là quá Nhu. Ở cuối quẻ Đại Quá là lúc khó khăn
nhất, đòi hỏi một nhân tài phi thường. Nếu không tự lượng, mà cũng cứ
ra tay gánh vác bừa, thì có khác nào lội nước quá sâu, ngập lút cả đầu
đâu. Xưa nay, biết bao người có lòng tha thiết cứu đời, đã thật sự xả
thân cứu đời, nhưng vì tài thô, trí thiển, không đủ kiến thức, mưu
lược, kinh luân, nên đã bị ngọn trào lịch sử nhận chìm.
Xét việc thành bại thật đáng buồn cho họ, nhưng xét về khí tiết của
họ, thì nào có gì đáng chê trách họ đâu.
ÁP
DỤNG QUẺ ĐẠI QUÁ VÀO THỜI ĐẠI
Thời đại
nào cũng có những người phi phàm, có tài năng, tư cách xuất chúng,
nhưng lại chỉ có một số rất ít (phải nói là quá ít), là thành công mà
thôi. Tại sao vậy?
Tôi xin
mạo muội mượn lời dạy của quẻ Đại Quá trên, mà phân tách: Yếu tố nào
đã khiến những người có tài năng hơn người đó lại thất bại. Tôi xin
đưa ra 2 trường hợp:
A)
Người làm chính trị:
Họ thất
baị là vì có nhiều nguyên do:
1) Vì
không có mục đích, môi trường, chủ trương chính đáng.
2) Vì
yếu ớt, thiếu lực lượng thì chỉ có 2/10, mà thất bại vì nóng nảy, ương
ngạnh, thì có đến 8/10. Những người này thường cho mình là chính
nhân, quân tử, mà mọi người khác là Tiểu nhân,
chỉ mình là hay, còn người khác là dở.
3) Làm
gì cũng muốn thành công mau, kết quả vội. Vì thế bọn tiểu nhân dễ xu
phụ, du nịnh, làm ra vẻ mặt phục tùng, theo ý thích của họ, làm cho họ
trở nên cao ngạo. Họ làm công việc không suy tính, không dựa vào chúng
dân, mà lại dựa vào những người hữu danh, vô thực, thì nếu may mắn mà
được một chút như ý, thì thử hỏi: Hoa nở cành khô sống mấy mươi.
B.
Người có tài năng thật sự:
Như
những nhà Bác Học, Khoa Học gia, Kỹ sư phát minh, hoặc những người
không có bằng cấp ngoài đời, nhưng họ có tài năng, sáng kiến vượt bực.
1)
Những nhà Bác Học, Khoa Học gia:
những người
này phần lớn được Chính Phủ giúp đỡ về mọi phương diện, nên khi tìm
được cái gì, là được công bố kết quả, nên do đó danh vọng dễ lên, vì
được nhiều người biết tiếng, tiền tài tương đối cũng khả quan
2)
Những người giỏi, có tài năng, nhưng không có bằng cấp ngoài đời:
Họ biết
là họ không có bằng cấp, học
lực bằng ai, vì thế họ không kiêu ngạo. Lúc đầu, họ mang hết
tài năng, sáng kiến ra để làm những cái nho nhỏ, vừa đủ tài sức họ,
sau khi đã thành công, họ mới phát triển lớn ra, và họ dùng tiền mướn
những người kỹ sư giỏi về cộng tác, để kiếm tiền cho họ. Do đó số
người này, về mặt kiếm tiền khá thành công, vì họ biết cách dùng
người.
3)
Những người có tài năng, bằng cấp, óc phát minh:
Những
người này là những người chịu thiệt thòi nhất, bị lớp người trên lợi
dụng tài năng mình để kiếm tiền cho họ, và còn bị họ che dấu tài năng
mình, và chỉ trả mình số lương tối thiểu, so với số lợi tức mà mình đã
kiếm ra cho họ.
Tại sao, những người có tài năng lại bị bóc lột như vậy mà không biết
giải quyết . Làm sao có thể giải quyết?
Theo
thiển ý của tôi:
Những
người có thực tài, phải có quyết tâm phát triển tài mình một cách độc
lập, nếu có thể nên có những ý kiến sau:
* Những
người có tài, phải cộng tác với nhau thành một khối. Khối này sẽ do
một vị anh minh, sáng suốt, có lòng vị tha, không cao ngạo đứng đầu,
cùng với một bộ phận gồm nhiều người tài giỏi khác (được bầu) lãnh
đạo. Những vị này, trừ vị chỉ huy lúc đầu là chủ tịch, còn chỉ được
giữ chức vụ, lương bổng, trong nhiệm kỳ có giới hạn.
*
Chính
phủ phải nâng đỡ họ về mặt tài chính lúc đầu để họ và gia đình có đủ
phương tiện sống, mà tiến hành công cuộc phát minh. Khi đã thành nếp,
thì lương hướng của họ nhiều, ít sẽ tùy theo sự
thành công của họ.
Thành
công của họ phải được công bố trên báo chí, để khuyến khích họ và
những người theo sau họ. Như vậy mới công bằng, và như vậy mới có sự
cố gắng để tiến lên, và nhân tài mới có cơ phát triển.
Ước
mong bài Áp dụng nhỏ bé này đến tay những ai có tài năng, óc
độc lập, lòng cầu tiến, mà chưa đủ hùng tâm, can đảm tiến lên, thì hãy
kêu gọi những người tài giỏi, đồng chí với mình đứng lên, mà thực hiện
hoài bão, để tránh khỏi cảnh Người bóc lột người, và để
người có tài năng có dịp thi thố đúng với khả năng của họ,
thời kẻ viết bài này cũng đã mãn nguyện rồi.