TRUNG DUNG TÂN KHẢO
Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ
QUYỂN
II: TRUNG DUNG
BÌNH DỊCH
»
Mục lục
»
Tựa của Chu Hi
»
Chương:
1 2
3 4
5 6
7 8
9
10
11 12
13
14
15 16
17 18
19 20
21 22
23 24
25 26
27 28
29 30
31 32
33
Chương 17
HẠNH PHÚC CỦA THÁNH NHÂN
第 十 七 章
子
曰:
舜 其 大 孝 也 與.
德 為 聖 人 尊 為 天 子,
富 有 四 海 之 內;
宗 廟 饗 之;
子 孫 保 之.
故 大 德 必 得 其 位,
必 得 其 祿,
必 得 其 名,
必 得 其 壽.
故 天 之 生 物,
必 因 其 材 而 篤 焉.
故 栽 者 培 之;
傾 者 覆 之.
詩 曰:
嘉 樂 君 子,
憲 憲 令 德;
宜 民 宜 人,
受 祿 于 天,
保 佑 命 之,
自 天 申 之.
故 大 德 者 必 受 命.
PHIÊN ÂM
Tử viết:
«Thuấn kỳ đại hiếu dã dư! Đức vi thánh nhân tôn vi thiên tử, phú hữu tứ
hải chi nội; tông miếu hưởng chi; tử tôn bảo chi.
Cố đại đức tất đắc kỳ vị, tất đắc kỳ lộc, tất đắc kỳ danh, tất đắc kỳ
thọ.
Cố thiên chi sinh vật, tất nhân kỳ tài nhi đốc yên. Cố tài giả bồi chi;
khuynh giả phúc chi. Thi viết: Gia lạc quân tử, hiến hiến lệnh đức; nghi
dân nghi nhân, thụ lộc vu thiên, bảo hựu mệnh chi, tự Thiên thân chi.
Cố đại đức giả tất thụ mệnh.
CHÚ THÍCH
-
Tứ hải
四 海
= Đông
hải, Nam hải, Tây hải, Bắc hải
= Thiên
hạ. - Tông miếu
宗 廟
= nơi vua
chúa xưa thờ cúng tổ tiên. - Tài
栽
= bản chất. – Gia
嘉
= đẹp. - Hiến hiến
憲 憲
= hiển
hiển = rực rỡ. - Lệnh
令
= tốt. - Dân
民
= dân chúng. - Nhân
人
= nhân sĩ, người có địa vị. - Thân
申=
nể vì, trọng vọng
DỊCH CHƯƠNG 17
Hạnh phúc
của thánh nhân
Đức Khổng
nói:
Vua
Thuấn thật là con người hiếu thảo.
Có đức
thánh nhân, có ngôi trời báu.
Tổ
tiên nơi tông miếu được cao dao.
Con con
cháu cháu đều nương vào tiếng cả.
Có đức
lớn rồi, ngôi vị đâu có khó,
Bổng
lộc theo, danh giá cũng chạy theo.
Sống
lâu thêm, tuổi thọ cũng thêm nhiều.
Vì xưa
nay, trời sinh ra muôn vật,
Đều
chắt chiu,tùy theo tài theo chất.
Đã tốt
tươi, chăm đẵm tốt tươi thêm,
Đã
nghiêng ngả, chặt cho hết ngả nghiêng.
Thơ rằng:
«Đẹp
tươi thay là người quân tử,
Làm
chói chang đức cả huy hoàng.
Vừa
trên thuận dưới đôi đàng,
Trời
cho phúc lộc, bảo ban hộ trì.
Đã được
trời nể vì hướng dẫn,
Đức
cao siêu sẽ lãnh mệnh trời.
BÌNH LUẬN
Chương
này cũng như hai chương tiếp bàn về hạnh phúc của thánh nhân, bàn về
những ân sủng của Trời ban cho các bậc thánh như vua Thuấn, vua Văn, vua
Vũ.
Nhờ sự tu
nhân tích đức, tâm hồn các vị thánh hiền rạng tỏ dần, và khi long vân
gặp hội, khi đức cả cảm ứng được đất trời sẽ đạt tới địa vị cao sang
tuyệt phẩm.
Những vị
thánh hiền đạt thiên đức sẽ được lộc, được vị, được danh, được thọ. Danh
tiếng các ngài sẽ lâu bền với núi sông.
Luật đất
trời là: đã tốt tươi thì tài bồi thêm tươi tốt; đã tàn tạ thì sẽ bị vứt
bỏ đi. Xưa nay bất kỳ ai đã vượt thang tiến hóa, lên tới mức đại trí,
đại đức, đều được kính tôn trọng vọng. Trung Dung đã hết lời tán tụng
vua Thuấn, vua Văn, vua Vũ.
Nếu ta
sánh đoạn này với thánh kinh Công giáo ta sẽ thấy có nhiều điểm tương
đồng kỳ lạ. Sách Châm Ngôn nói: «Vinh quang là sản nghiệp của thánh
hiền.»
Thánh
Vịnh David nói:
«Phúc
ai kính sợ Chúa Trời,
Lòng
hằng vui thích luật người vâng theo.
Đông
con cháu thêm nhiều thế lực,
Dòng
người ngay được phúc trên đời.
Cửa
nhà thịnh vượng vui tươi,
Đức
công với tháng ngày trôi càng bền.»
Sách Minh
Triết viết: «Ân sủng Chúa và lòng nhân từ ngài luôn luôn lưu tâm đến các
bậc ấy.»
Phúc Âm
Matthieu viết: «Hãy tìm nước Trời và sự công chính trước, rồi mọi sự ấy
sẽ thêm cho sau.»
Lại viết:
«Và kẻ nào đã có, sẽ được cho thêm, và sẽ có đầy rẫy; nhưng kẻ nào đã
không có, sẽ bị cất mất đi những gì nó có.»
»
Mục lục
»
Tựa của Chu Hi
»
Chương:
1 2
3 4
5 6
7 8
9
10
11 12
13
14
15 16
17 18
19 20
21 22
23 24
25 26
27 28
29 30
31 32
33
|