TRUNG DUNG TÂN KHẢO
Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ
QUYỂN
II: TRUNG DUNG
BÌNH DỊCH
»
Mục lục
»
Tựa của Chu Hi
»
Chương:
1 2
3 4
5 6
7 8
9
10
11 12
13
14
15 16
17 18
19 20
21 22
23 24
25 26
27 28
29 30
31 32
33
Chương 25
THÁNH NHÂN TRONG NGOÀI TRỌN HẢO
第 二 十 五 章
誠
者,
自 成 也;
而 道,
自 道 也.
誠 者,
物 之 終 始,
不 誠 無 物.
是 故 君 子 誠 之 為 貴.
誠 者,
非 自 成 己 而 已 也,
所 以 成 物 也.
成 己,
仁 也;
成 物,
知 也;
性 之 德 也,
合 外 內 之 道 也.
故 時 措 之 宜 也.
PHIÊN ÂM
Thành giả,
tự thành dã; nhi đạo, tự đạo dã. Thành giả, vật chi chung thủy, bất
thành vô vật. Thị cố quân tử thành chi vi quý.
Thành giả, phi tự thành kỷ nhi dĩ dã, sở dĩ thành vật dã. Thành kỷ, nhân
dã; thành vật, trí dã; tính chi đức dã, hợp ngoại nội chi đạo dã. Cố
thời thố chi nghi dã.
CHÚ THÍCH
-
Thành
誠
= sự hoàn thiện. Thị cố quân tử thành chi vi quí
是 故 君 子 誠 之 為 貴
= Pour
cette raison, le sage met la perfection au-dessus de tout (Couvreur
dịch).
DỊCH CHƯƠNG 25
Thánh
nhân trong ngoài trọn hảo
Thành
là tự mình nên hoàn thiện,
Đường
tinh thành phải kiếm cho ra.
Thành
là cùng đích duyên do,
Duyên
do cùng đích khắp cho muôn loài.
Bỏ lẽ
ấy khôn bài có vật,
Nên
hiền nhân quý nhất chữ thành.
Hoàn
thành không những riêng mình,
Rồi ra
hoàn thiện quần sinh muôn loài.
Hoàn
thành mình là người nhân đức,
Tác
thành vật là bực thông minh.
Thiên
nhiên tự tính uy linh,
Trong
ngoài hai mặt một mình quán thâu.
Nên
quân tử biết câu sau trước,
Xếp
thời giờ tổ chức cho hay.
BÌNH LUẬN
1. Thành giả, tự thành dã; nhi đạo, tự đạo dã.
Chí thành
là đạo Trời, và cũng là đạo của thánh nhân. Thành chi (trở nên
hoàn thiện) là đạo quân tử, là đạo người.
Thành là
đạo Trời, là đạo thánh nhân vốn tự nhiên mà có. Nơi Trời, nơi thánh, sự
hoàn thiện đã sẵn có nơi mình, mà đạo lý cũng đã sẵn có nơi mình,không
phải cầu cạnh nơi đâu.
Cụ Phan Bội Châu
bình rằng: «Tự thành ở đây cũng như tự cường, tự lập, tự trị.
Sở dĩ mình nên được mình chỉ là mình làm lấy mình, nên không phải
vay mướn nhờ cậy ai cả, nên bảo rằng tự thành; mà sở dĩ tự thành được là
gốc ở cái tinh thần chân thật, nên nói rằng ‘Thành giả, tự thành dã’.
[...] Xem ở hai chữ tự đạo thời chúng ta nên biết rằng ta đã là
người thời chính giữa chân lý của mình ta làm nên người tức là đạo. dầu
Phật, dầu thánh, dầu Thượng Đế, dầu Thiên chúa cũng chỉ ở giữa mình ta
mà thôi, không bao giờ ở ngoài mình ta mà có đạo, nên nói rằng tự đạo.»
Vì thành là đạo
Trời, là đạo thánh nhân,
nên có sách áp dụng câu ‘Thành
giả, tự thành dã; nhi đạo, tự đạo dã.’
vào Trời, vào Thượng Đế.
Tưởng giải như vậy cũng chẳng có sai.
2. Thành giả, vật chi chung thủy, bất thành vô
vật.
Thượng Đế hoàn
thiện là gốc gác phát sinh ra muôn vật. Như vậy gốc gác muôn vật dĩ
nhiên là hoàn thiện. Hơn nữa vạn vật dẫu biến hóa đa đoan đến mức nào,
rồi ra lúc chung cuộc cũng phải trở về nguyên bản là Thượng Đế.
Đó là định luật tuần hoàn. Cho nên sự hoàn thiện cũng chính là mục đích
muôn loài.
Không Trời, dĩ nhiên không người, không vạn vật. Nhưng sinh muôn vật mà
không để cho biến thiên tiến hóa cho tới hoàn thiện, thì sinh ra đã vô
nghĩa, mà biến hóa cũng vô nghĩa. Cho nên dù xét về phương diện nguyên
thủy, quá trình biến hóa, hay cùng đích, thì sự hoàn thiện cũng vẫn là
lẽ sống muôn loài.
3. Cố quân tử thành chi vi quý.
Hiểu biết đầu đuôi của cuộc thế, hiểu biết ý nghĩa sâu xa của lẽ biến
dịch, tuần hoàn, cũng như của cuộc đời, dĩ nhiên người quân tử lấy sự
hoàn thiện mình làm quý.
4. Thành
giả, phi tự thành kỷ nhi dĩ dã, sở dĩ thành vật dã. Thành kỷ, nhân dã;
thành vật, trí dã; tính chi đức dã, hợp ngoại nội chi đạo dã. Cố thời
thố chi nghi dã.
Thành kỷ là hoàn
thiện mình, thành vật là cải thiện hoàn cảnh bên ngoài. Người hoàn thiện
phải có đủ hai mặt trong ngoài, không thể khinh khi một khía cạnh nào.
Sách Ecclésiastique nói: «Mọi sự đều có một lúc, mọi vật đều có
một thời ở dưới trời này.»
Cho nên dồn cả thời gian vào công việc chắc không phải là thuận theo ý
Trời.
Á Đông ta
từ trước đến nay thường chỉ chú trọng nội tâm, mà quên đi hoặc coi
thường ngoại cảnh, nên đã phải chứng kiến cảnh bao nhiêu triệu sinh linh
đói khát lầm than. Đó cũng là một bài học cần phải được ngẫm nghĩ.
Sống
trong thế giới tương đối, dĩ
nhiên là phải chấp nhận hai chiều, hai mặt biến thiên, cần phải có cả
trong lẫn ngoài, bỏ một phương diện nào cũng có thể gọi là không
hoàn toàn. Cho nên cái hay là phải biết sắp đặt thời giờ.
Tuổi trẻ
thì để tâm nhiều hơn đến xác thân, vật chất, ngoại cảnh, quốc gia, xã
hội. Tuổi già cần chú trọng phương diện nội tâm. Thế mới đúng là chiều
Xuân sinh, Hạ trưởng, Thu liễm, Đông tàng của trời đất.
CHÚ THÍCH
»
Mục lục
»
Tựa của Chu Hi
»
Chương:
1 2
3 4
5 6
7 8
9
10
11 12
13
14
15 16
17 18
19 20
21 22
23 24
25 26
27 28
29 30
31 32
33
|